Hoắc Chi Viễn nhẹ nhàng xoa đầu Hoắc Nhuyễn Nhuyễn, an ủi cô ta đừng tức giận. Anh ta dùng ánh mắt dò xét lướt qua người Bạch Dao rồi nói: “Tuy không bằng Nhuyễn Nhuyễn nhà chúng tôi, nhưng thứ duy nhất mà cô còn có thể khoe khoang vào lúc này chắc cũng chỉ còn mỗi gương mặt này thôi.”
Thực ra Hoắc Nhuyễn Nhuyễn và Bạch Dao là hai kiểu người khác biệt. Hoắc Nhuyễn Nhuyễn mềm mại đáng yêu, còn Bạch Dao nổi bật rực rỡ. Người như Hoắc Nhuyễn Nhuyễn sẽ khiến đàn ông muốn nâng niu cưng chiều, còn người như Bạch Dao lại dễ dàng khơi dậy ham muốn chinh phục của đàn ông.
Hoắc Chi Viễn mỉm cười kiêu hãnh: “Nghe nói không lâu trước có người trong giới tìm đến cô, nhưng lại không có tin gì tiếp theo. Cô biết đấy, anh ta có nhiều mối quan hệ trong giới giải trí, muốn đẩy cô ra debut cũng không khó. Nếu cô trở thành minh tinh, có khi cuộc sống xa hoa, cẩm y ngọc thực kia cũng có thể sẽ quay lại.”
Khóe môi anh ta cong lên, giọng vừa tà mị vừa tàn nhẫn: “Bạch Dao, nếu cô chịu quỳ xuống cầu xin Nhuyễn Nhuyễn, chỉ cần em ấy vui thì mọi chuyện đều chẳng thành vấn đề.”
Hoắc Chi Viễn là đại lão trong giới giải trí. Nếu anh ta không muốn thì Bạch Dao cũng đừng mơ bước vào showbiz được. Giống như người săn sao trước đó vậy, sở dĩ chuyện bị cắt đứt giữa chừng cũng là bởi vì Hoắc Chi Viễn đã thả lời, người trong giới không có một ai dám đắc tội với anh ta.
Bạch Dao liếc sang Hoắc Nhuyễn Nhuyễn một cái.
Hoắc Nhuyễn Nhuyễn không chịu lép vế mà nhìn lại. Trước đây cô ta vẫn luôn né ánh mắt sắc lạnh như muốn ăn thịt người của Bạch Dao, nhưng từ khi được ba anh trai che chở, cô ta đã dần có sự tự tin mà một đại tiểu thư nhà họ Hoắc nên có.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play