Sáng hôm sau, Bạch Dao tỉnh dậy trên giường, cô mở mắt nhìn lên trần nhà, mất tận mười phút để oán trách bản thân không có cốt khígì hết, vậy mà lại dễ dàng trúng mỹ nam kế của Phó Hoài.
Phó Hoài: “Tôi đồng ý cho chị ngủ, chị hẳn là phải mang ơn đội nghĩa mới phải, chứ không phải là cảm thấy hối hận.”
Bạch Dao quay đầu nhìn, thiếu niên nằm nghiêng, đôi mắt đen một cách quá mức đang nhìn cô chằm chằm, chẳng rõ cậu đã tỉnh từ bao giờ.
Cậu có một loại sức hút kỳ lạ, có thể dễ dàng khơi gợi dục vọng trong người khác, còn dục vọng của bản thân cậu thì vĩnh viễn không bao giờ cảm thấy thỏa mãn.
Bạch Dao hỏi cậu: “Em không cần đến trường à?”
Phó Hoài nhướng mày, thản nhiên nói: “Trường tạm nghỉ rồi.”
Lúc này Bạch Dao mới nhớ ra, tin tức tối qua nói trường họ xảy ra chuyện, sự việc lớn như vậy, e là trước khi cảnh sát loại bỏ hết nguy hiểm, trường sẽ không cho sinh viên quay lại học.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play