Ngày 11.
Buổi sáng Hạ thức dậy với một cảm giác lạ lẫm trong lồng ngực – vừa như hồi hộp, vừa như bình yên. Giống như sau một cơn bão, bầu trời đã trong trở lại, nhưng mặt đất vẫn còn âm ỉ tiếng nước rút, âm ỉ điều gì đó chưa thể gọi tên.
Cô cầm điện thoại. Không tin nhắn mới.
Nhưng cô cũng không buồn. Bởi cô biết, sáng nay Khải đã bắt đầu công việc mới – ở một trung tâm nghệ thuật dành cho trẻ nhỏ. Anh từng nói, nơi đó khiến anh cảm thấy mình… còn có thể làm được điều gì đó tử tế.
Hạ bật cười khi nhớ lại ánh mắt rực sáng của anh lúc nói điều ấy. Người đàn ông luôn mang theo vẻ bí ẩn này, thực chất, lại dịu dàng và ấm áp đến lạ.
Cô mở máy, gõ dòng tin nhắn đầu tiên trong ngày:
Chúc anh một ngày làm việc thật nhiều trẻ con ồn ào và một chú mèo dễ thương như Gạo.
Phút sau, tin nhắn đến:
 [Khải]: Anh đã bị một đứa bé gọi là “chú Khỉ” suốt buổi sáng. Có được tính là thành công không?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play