Chương 1: Ngày 1
Hạ đứng ở cổng trường, ánh nắng chiều chiếu nhẹ lên mái tóc dài của cô, tạo thành một vầng sáng mờ ảo. Những tia nắng xuyên qua kẽ lá, đung đưa như những mảnh vỡ của một giấc mơ. Cô đưa tay che mắt, nhìn những chiếc xe bus xếp hàng dài ở phía xa. Một ngày bình thường như bao ngày khác, thế nhưng hôm nay lại có một điều gì đó khác lạ.
Khi chiếc xe bus đầu tiên vừa dừng lại, một người đàn ông bước xuống. Cô không thể nào không chú ý đến anh ta, không phải vì vẻ ngoài điển trai hay khí chất lạnh lùng, mà bởi một điều rất kỳ lạ – anh ta nhìn thẳng vào mắt cô như thể biết cô đang chờ đợi điều gì.
"Em có muốn thử yêu anh trong 100 ngày không?" Anh ta đột ngột hỏi, giọng nói nhẹ nhàng nhưng có phần nghiêm túc.
Hạ ngơ ngác, tưởng mình đã nghe nhầm. Cô lắc đầu, chưa kịp phản ứng gì thì người đàn ông đã bước đến gần hơn, nhìn cô như thể mọi thứ đã được sắp đặt sẵn. "Không phải một lời mời đâu, mà là một thử thách," anh nói tiếp, không để cô kịp lên tiếng.
Cô đứng bất động, không biết phải phản ứng thế nào. Từ trước đến nay, Hạ luôn là người hướng nội, không bao giờ dám bước ra khỏi vòng an toàn của mình. Thế nhưng, một điều gì đó trong mắt anh khiến cô cảm thấy như mình không thể từ chối.
"Yêu anh trong 100 ngày. Sau 100 ngày, em sẽ thấy sự thay đổi. Chắc chắn là vậy," anh nói thêm, như thể tự tin vào những lời mình vừa nói.
Hạ im lặng, cố gắng suy nghĩ về những gì vừa nghe. Một thử thách tình yêu trong 100 ngày? Nó nghe có vẻ như một câu chuyện cổ tích, nhưng lại không giống chút nào. Tình yêu đâu thể bị đo lường bằng thời gian, đặc biệt là chỉ có 100 ngày.
Nhưng rồi, cô lại nghĩ đến một điều. Liệu đây có phải là cơ hội để cô thay đổi? Liệu đây có phải là cơ hội để cô thoát khỏi cái vỏ bọc an toàn mà mình đã tự tạo ra suốt bao nhiêu năm qua?
"Anh là ai?" Hạ hỏi, không thể kiềm chế sự tò mò.
"Anh là một người sẽ giúp em hiểu được những gì em chưa từng biết về bản thân mình. Và có thể... sẽ là người yêu em trong suốt 100 ngày này," anh đáp, không chút do dự.
Hạ không hiểu tại sao, nhưng cảm giác bồn chồn trong lòng cô lại lớn dần. Cô đã từng đọc rất nhiều câu chuyện tình yêu, và luôn mơ mộng về một tình yêu lãng mạn, ngọt ngào. Nhưng đây là thực tế, không phải chuyện cổ tích, sao có thể dễ dàng như vậy?
"Em... em không biết." Cô lúng túng trả lời, cảm thấy ngượng ngùng. “Sao anh lại muốn yêu một người như em?”
"Đó mới chính là lý do. Bởi vì em không biết mình có thể yêu như thế nào. Và anh muốn chứng minh rằng tình yêu không phải lúc nào cũng phải hoàn hảo, nhưng nó sẽ thay đổi cách em nhìn nhận thế giới này," anh nói, đôi mắt anh ánh lên một thứ gì đó rất đặc biệt, như thể anh đã nhìn thấy tận sâu trong lòng cô.
Hạ cảm thấy mình như bị cuốn vào những lời nói của anh. Cô không thể giải thích tại sao, nhưng tất cả những gì anh nói như thể có một sức hút không thể cưỡng lại. Một phần trong cô muốn từ chối, nhưng phần khác lại cảm thấy một sự khao khát không thể lý giải.
"Anh không ép buộc em," anh nói thêm, như để cô cảm thấy thoải mái hơn. “Nhưng em có thể thử. Nếu sau 100 ngày em không cảm thấy gì, anh sẽ biến mất khỏi cuộc đời em.”
Cô nhìn anh một lúc, lưỡng lự. Mọi thứ xảy ra quá nhanh, và cô không thể hiểu tại sao mình lại cảm thấy có một mối liên hệ kỳ lạ với người đàn ông này. Anh ta không giống những người cô từng biết, không giống những anh chàng mà cô từng mơ mộng. Nhưng có lẽ chính sự lạ lẫm ấy lại khiến cô cảm thấy sự thôi thúc muốn tìm hiểu.
"Vậy... em đồng ý." Cô buột miệng, dù bản thân không chắc chắn lắm về quyết định này.
Anh mỉm cười, nụ cười không mấy rực rỡ nhưng lại khiến trái tim cô đập loạn nhịp. “Chúng ta sẽ bắt đầu từ hôm nay. 100 ngày.”
Chỉ một câu nói đơn giản như vậy, mà đột nhiên Hạ cảm thấy cả thế giới của mình thay đổi. Cô không biết liệu mình có thể hoàn thành thử thách này hay không, nhưng cô cảm thấy một sự chờ đợi mơ hồ trong lòng. Cô không biết mình đang bước vào một cuộc phiêu lưu tình yêu như thế nào, nhưng cô có thể cảm nhận được một điều – trong 100 ngày đó, cô sẽ không còn là chính mình nữa.