Nước mưa làm mặt đất lầy lội, bước chân Tụng vội vã, dính không ít bùn đất. Cậu đứng bên đống lửa vừa được nhóm lại, ném những miếng vải dính máu vào đó, nhưng tay áo lại bị cái gì đó kéo kéo.
Tụng quay đầu, nhìn thấy linh hươu đang cúi đầu nhìn mình nói: "Không phải đã bảo nhóc nghỉ ngơi đi à, chạy lung tung như vậy vết thương lại rách ra."
Linh hươu cúi đầu liếm cậu một cái, Tụng đưa tay sờ, mới nhận ra mình đã rơi nước mắt đầy mặt: "Ta không sao, chỉ là bị gió thổi vào mắt."
Cậu cũng không biết là đang thương xót bản thân, hay than thở người mình từng yêu lại tồi tệ đến vậy, thậm chí còn hồi tưởng lại liệu sự sống chết có nhau của họ trước đây có phải cũng có yếu tố diễn trò hay không. Có lẽ ngay từ đầu cậu không nên dính đến vương quyền, nếu chỉ chia ly ở Dao Địa, có lẽ trong ký ức đều là những điều tốt đẹp.
Linh hươu cúi đầu nhìn cậu, Tụng tùy ý lau mặt, tiến lại gần xem vết thương của nó: "Đừng động đậy, để ta xem, nếu tuột ra, lại phải băng bó lại."
Miếng vải quấn hơi lỏng ra, Tụng nhìn vết thương đã liền sẹo, cẩn thận dùng khăn tay chạm vào nói: "Hình như đã lành rồi, bên trong còn đau không?"
Linh hươu nhìn cậu khẽ lắc đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT