"Đỡ người đi nghỉ ngơi trước đi." Liễm Nguyệt nhìn người đang ngồi trên mặt đất gần như kiệt sức nói.
"Vâng." Các người hầu lập tức tiến lên dìu đỡ.
Tụng mượn lực đứng dậy, nhưng bước chân vẫn loạng choạng mấy bước, trong đôi mắt đẫm lệ nhìn về phía Quốc sư nói: "Đa tạ Quốc sư."
Cậu ta được dìu đi, không còn người hầu nào ở gần, Liễm Nguyệt cụp mắt nhìn con rắn nhỏ thò đầu ra từ ống tay áo, ngón tay vuốt ve một chút, một đốt ngón tay đã thò vào miệng nó.
Rõ ràng con rắn nhỏ này là một tay săn mồi giỏi, nhưng mỗi khi ngón tay y đưa vào, nó đều không cắn.
"Chủ nhân." Càn đứng bên cạnh y, cúi đầu hỏi: "Xử lý kẻ mật báo thế nào?"
"Chỉ cần theo dõi thôi." Liễm Nguyệt nhìn đình viện nói: "Đừng đánh rắn động cỏ, khi cần thiết có thể lợi dụng tên đó để truyền tin ngược lại."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play