Có tiếng bước chân từ cầu thang vang lên, trầm ổn và mạnh mẽ, rõ ràng là có nội công trong người. Tông Khuyết ngẩng đầu, chỉ thấy Càn bưng một cây cổ cầm được chạm khắc cực đẹp lên, ánh mắt trực tiếp rơi vào người hắn, rồi nhanh chóng thu về nói: "Chủ nhân, cầm đã được mang đến rồi."
Ánh mắt Liễm Nguyệt rơi vào cây cầm, trong mắt lướt qua vẻ tán thưởng: "Ngươi vào đi."
"Vâng." Càn bước lên đài cao, cẩn thận đặt cây cầm trong lòng xuống bàn, lùi lại mấy bước, ánh mắt lại liếc nhìn Tông Khuyết.
"Nó tên là Huyền, sau này sẽ là linh sủng của ta." Tay Liễm Nguyệt đặt lên dây cầm nhẹ nhàng gảy, ánh mắt lại rơi vào Tông Khuyết, cười nói.
"Vâng, chỉ là linh sủng này không tiện phô bày trước mặt người khác." Càn nói.
"Không sao, thế gian vốn khó phân biệt giao với trăn, ta nói nó là giao thì nó là giao." Liễm Nguyệt nghe tiếng cầm nói, "Quả thật là một nhạc khí tốt, lời của Mang Địa không sai."
Khi người kia dâng trứng linh thú đã nói là giao, trăn sống ngàn năm hóa giao, là linh thú thượng đẳng, dù là giao con vừa mới sinh ra, cũng coi như có huyết mạch rồng trong truyền thuyết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play