Tông Khuyết cũng dọn dẹp đứng dậy chuẩn bị ra ngoài, nhưng bị bà cụ đang thu dọn nông cụ gọi lại: “Thằng Khuyết, bà vừa nghe thấy cháu nói muốn mua máy tính, đúng không?”
“Vâng, lên đại học cần sử dụng khá nhiều ạ.” Tông Khuyết nói.
“Cháu chờ một lát.” Bà cụ lau tay rồi đi vào nhà, lấy ra một cuốn sổ tiết kiệm, nói: “Hồi đó cháu trả nợ giúp cha, chắc là trong tay không còn bao nhiêu tiền. Lên đại học rồi, muốn mua thì cứ mua loại tốt ấy.”
“Không cần đâu, cháu có tiền mà.” Tông Khuyết nói.
Hắn kinh doanh lâu như thế, tài sản trong tay còn nhiều hơn cả số tiền được nhận từ học bổng.
Khoản nợ của cha Tông vốn dĩ phải do ông ta tự gánh vác, nhưng nếu không trả mà đám cho vay kia biết được hắn có tiền học bổng, khó tránh khỏi việc đám người đó sẽ tới tận nhà kiếm chuyện. Nếu biết bọn họ có tiền cũng sẽ có kẻ để mắt tới, chi bằng trả hết một lần, cũng để người khác biết rằng bọn họ cũng chẳng khác gì ngày xưa.
Hiện tại không để lộ sự giàu sang là con đường yên ổn tốt nhất dành cho bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT