Lâm Uy bị Sùng Nguyên Đế nhìn đến trong lòng phát hoảng, thầm nghĩ mình đến có phải hơi đường đột rồi không, liền cúi đầu do dự giải thích: “Bệ hạ, không giấu gì ngài, tiểu nữ từng chịu ơn của công chúa, gần đây nghe được lời đồn trên phố nên vô cùng lo lắng. Cả nhà mạt tướng cũng đều cảm kích công chúa, tin rằng nàng không phải là người ác độc như vậy, cho nên mới cả gan tiến gián, xin ngài hãy điều tra lại cẩn thận hơn…”
Chờ mãi không thấy Sùng Nguyên Đế phản ứng, trong lòng Lâm Uy thấp thỏm, giọng nói nhỏ dần, mấy chữ cuối cùng có chút không nghe rõ.
Sắc mặt Sùng Nguyên Đế khẽ biến, đôi mày sắc lẹm vì kinh ngạc mà nhướng lên, ánh mắt lại đột nhiên ôn hòa đi.
Tiếc là Lâm Uy vì căng thẳng mà cúi đầu nên không nhìn thấy, chỉ nghe thấy giọng điệu lạnh lùng và nghiêm khắc của hoàng đế: “Đây không phải là chuyện ngươi nên quan tâm.”
Lâm Uy mấp máy môi, dường như còn muốn biện bạch điều gì đó, nhưng lại sợ càng chọc giận bệ hạ sẽ liên lụy đến công chúa, cuối cùng đành ngậm miệng không nói gì thêm.
Nói qua loa vài câu, Sùng Nguyên Đế liền cho Lâm Uy lui ra. Thấy hắn ủ rũ bước ra khỏi cửa, vẻ mặt thất vọng không sao che giấu được, Sùng Nguyên Đế không khỏi lắc đầu bật cười.
-
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT