Sùng Nguyên Đế tức đến run tay, làm rơi một chiếc ly xuống đất, phát ra tiếng vỡ giòn tan, dọa Văn Nhân Tiếu theo bản năng run lên.
“Phụ hoàng, người đừng tức giận…”
Vẻ mặt Văn Nhân Tiếu đáng thương vô cùng, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại như chiếc bánh bao, đôi mắt ướt đẫm như thể sắp khóc đến nơi.
“Không giận, không giận,” Sùng Nguyên Đế thấy dáng vẻ đó của nàng thì rất bất đắc dĩ, bực bội xua tay, “Trẫm còn có thể đánh con được chắc.”
Nếu lúc này Nghiêm Khiêm đột nhiên xuất hiện trước mặt, ông nhất định sẽ không ngần ngại mà đấm đá hắn một trận tơi bời, mặc kệ hắn có hộc máu hay không.
Cái gã vừa già vừa xấu đó lại có thể làm ra chuyện không biết xấu hổ như vậy, không chỉ dụ dỗ nữ nhi bảo bối của ông, mà thậm chí còn lừa để nàng chủ động tỏ tình.
Nhìn tiểu cô nương đối diện với đôi mắt to trong veo thấy đáy, đầy hoang mang bất an, một dáng vẻ ngây thơ không chút tâm cơ, Sùng Nguyên Đế chỉ cảm thấy đầu óc đau như muốn nổ tung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play