Quản gia cũng kinh ngạc đến mức không thốt nên lời, cảm nhận luồng khí lạnh dày đặc truyền đến từ bên cạnh, đành ấp úng đáp: "Thuộc hạ cũng không biết... Công chúa bên đó nói đích xác chỉ là một cái lỗ chó."
Nghiêm Khiêm nét mặt trầm như nước, cố nén cơn giận trong lòng. Hắn đứng lặng người tại chỗ một lúc lâu mới cắn răng nói: "Hồ đồ!"
Quả thực là quá hồ đồ. Nếu nàng thật sự cho xây cánh cổng đó, hắn hầu như không thể tưởng tượng được, một khi sự tồn tại của nó bị người khác biết, sẽ gây tổn hại nghiêm trọng đến thanh danh của nàng đến mức nào.
Ánh mắt đen nhánh sắc như dao của hắn quét qua mấy tên thợ thủ công bên kia tường vây. Định mở miệng quát dừng lại, không biết nghĩ tới điều gì, hắn chỉ hung hăng phẩy tay áo xoay người rời đi.
*
Thư phòng Công chúa phủ tĩnh lặng và tao nhã, chiếc nghiên mực hoa sen tốt nhất tỏa ra từng đợt hương mực thoang thoảng.
Văn Nhân Tiếu đang luyện chữ, trên khuôn mặt tinh xảo tràn đầy vẻ chuyên chú. Một tiểu cung nữ nhẹ nhàng đẩy cửa thư phòng, có chút không đành lòng phá vỡ cảnh tượng yên bình ấy nhưng vẫn tiến lên nhẹ giọng bẩm báo: "Công chúa, Trấn Viễn hầu cầu kiến."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play