Ngày hôm đó, Nghiêm Khiêm trở về Hầu phủ đã là chạng vạng. Nghe quản gia bẩm báo công chúa muốn đào một lỗ chó trên bức tường ngăn cách giữa hai phủ, hắn chỉ nhàn nhạt đáp: "Đã biết."
Khi hắn bước vào viện của mình, một gã sai vặt áo xám đang bày biện bữa tối đã chuẩn bị sẵn trên bàn. Ha Ha ngồi dưới đất bên cạnh bàn, cố rướn cổ ngẩng đầu nhìn lên. Đôi mắt biếc như ngọc bích ánh lên vẻ thèm thuồng, trông có phần ngơ ngác nhưng cũng rất ngây thơ. Nghe tiếng bước chân của Nghiêm Khiêm, nó lập tức quẫy mình, bỏ lại bàn đầy thức ăn thơm lừng, vẫy đuôi mừng rỡ chạy đến bên chân chủ nhân.
Nghiêm Khiêm trước nay chưa từng có thói quen vuốt ve hay ôm ấp gì, chỉ khẽ "Ừm" một tiếng coi như đáp lại.
Gã sai vặt bày xong đồ ăn đang định lui ra thì Nghiêm Khiêm nhìn Ha Ha hỏi: "Đã cho nó ăn chưa?"
"Bẩm tướng quân, đã cho ăn cháo thịt băm và canh trứng thịt vụn rồi."
"Sao trông nó vẫn đói thế?" Giọng Nghiêm Khiêm lạnh lùng, khẽ cau mày tỏ vẻ không hài lòng.
Gã sai vặt nghe vậy thấy hơi lạ. Từ trước tới nay, khi hầu hạ tướng quân ở Uy Viễn hầu phủ, hắn thấy tướng quân tuy luôn giữ vẻ lạnh lùng nhưng chưa bao giờ làm khó hạ nhân, cũng ít khi nói chuyện với họ. Hắn không khỏi thầm bật cười, hẳn là tướng quân lần đầu nuôi chó còn thiếu kinh nghiệm nhưng lại thực sự rất quan tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT