Văn Nhân Tiếu chồm tới bàn sách, một tay giật lấy cuốn sách đó, rồi nhìn Nghiêm Khiêm với vẻ đáng thương: "Không nói chuyện này nữa, ngươi đừng giận."
Không nói thì không nói vậy, dù sao nàng cũng cảm thấy các quý nữ được nhắc đến trong cuốn sách này chẳng ai xứng với Nghiêm tướng quân: làn da không đủ trắng mịn, ngũ quan chưa đủ tinh xảo, dáng người không đủ yểu điệu, tài nghệ không đủ xuất chúng, quản lý gia nghiệp chưa đủ khéo léo... Nàng nhỏ giọng lẩm bẩm: "Nghiêm tướng quân chắc chắn sẽ gặp được người tốt hơn."
Nghiêm Khiêm khẽ cong khóe môi, tựa như cười mà như tự giễu. Trên đời này chỉ có nàng là thấy hắn tốt.
"Thần cũng chưa nghĩ tới chuyện thành thân," Hắn nói bằng giọng khàn đặc, "Đa tạ công chúa đã quan tâm."
Kỳ thực cũng không phải chưa từng có. Có lẽ là rất nhiều năm về trước rồi, hắn cũng từng khát vọng có được một mái ấm của riêng mình nhưng ý niệm đó nhanh chóng tan biến hoàn toàn giữa những tháng năm chinh chiến Nam Bắc và sự chán ghét của hắn đối với nữ sắc.
Sống cô độc một mình lâu ngày, ngược lại cũng thành quen. Giờ thân thể không còn lành lặn thì càng không dám nghĩ đến chuyện đó nữa. Hắn chỉ hy vọng có lẽ vài năm nữa, nhìn nàng gả cho phu quân, cả đời thuận lợi, bình an vui vẻ, đó chính là hạnh phúc của hắn. Kỳ thực hắn biết, người duy nhất trong kinh xứng đôi với nàng, chắc hẳn chính là...
Văn Nhân Tiếu rầu rĩ xua tay: "Có gì đáng để tạ ơn đâu, là ta tự ý làm mà."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT