Sáng hôm sau, Văn Nhân Tiếu ở trong phủ cùng các nữ quan lên kế hoạch xem làm thế nào để tổ chức buổi yến tiệc lần này.
Nàng trải ra một tờ giấy Tuyên Thành lớn trên bàn sách, vừa cầm bút vừa suy nghĩ: "Trước hết phải nghĩ ra một cái cớ. Ngắm hoa? Trong phủ của bổn cung cũng có chút hoa quý hiếm thật đấy nhưng chưa đến mức phải cố ý mở tiệc. Muốn tổ chức tiệc ngắm hoa thì hoa phải thật đặc biệt, ví dụ như chậu mẫu đơn đen này, hoặc phải đợi đến khi trời ấm, hoa nở rộ thành từng chùm lớn..."
Việc ngắm hoa vào ngày đông này rất kỳ cục nên nàng đã gạch bỏ ý này.
"Công chúa, hay là tổ chức một buổi thơ hội hoặc cầm hội?" một nữ quan đề nghị.
"Ý này cũng đáng để suy nghĩ nhỉ," Văn Nhân Tiếu chống tay lên má, chớp chớp mắt, "Nhưng từ trước đến nay bổn cung rất ít tổ chức loại yến tiệc này, có vẻ hơi đột ngột không?"
Nhiều quý nữ ở Kinh thành thích mở tiệc tại nhà để vừa mở rộng mối quan hệ, vừa thể hiện thân phận. Là công chúa vốn đã được kính trọng, nàng không cần cố ý giao thiệp hay thích phiền phức nên từ trước đến nay rất ít tổ chức yến tiệc tại phủ. Trước đầu xuân, số lượng gia đình mở tiệc vốn đã ít. Nếu Công chúa làm việc khác thường, không biết có khiến người khác đoán được mục đích thực sự của buổi yến tiệc này không.
Nữ quan kia đáp lời rất rành mạch: "Tài danh của Công chúa truyền xa, tổ chức yến tiệc tài nghệ là cách thể hiện tài năng uy tín nhất. Hơn nữa, chính vì công chúa hiếm khi mở tiệc, cơ hội này rất khó có được, các tiểu thư trong Kinh thành nhất định vui mừng khôn xiết, không kịp nghĩ ngợi nhiều."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT