"Dậy chưa?" Giọng Vương Lị Lan trời sinh quyến rũ, để thuận tiện cho công việc, cô luôn cố đè thấp giọng nghe có vẻ lạnh lùng nghiêm nghị, rất phù hợp với hình tượng nữ cường nhân mạnh mẽ giỏi giang của mình.
Nghe đối phương nói sắp thu xếp xong, Vương Lị Lan hài lòng gật đầu, liếc nhìn đồng hồ: "Con có thể ngủ thêm hai tiếng nữa rồi ghé Vĩnh Bồi Hiên mua chút đồ ăn sáng. Tiểu Thâm tối qua uống nhiều, con chọn món nào thanh đạm dễ tiêu ấy..."
Khâu Toàn Ninh, con gái Vương Lị Lan là trợ lý sinh hoạt của Cố Hàn Thâm. Nghe mẹ dặn dò, cô ấy khựng lại một chút rồi miễn cưỡng đáp "Vâng".
Quan hệ mẹ con không tốt đẹp vốn chẳng phải chuyện một sớm một chiều, Vương Lị Lan chỉ thấy con gái mình vẫn còn trẻ con, tính tình này phải để dưới tay mình rèn giũa cẩn thận.
Khâu Toàn Ninh cúp điện thoại rồi trợn mắt nguýt dài, sau đó lập tức nhắn tin kể tội mẹ mình với bạn thân.
Tối hôm trước còn gọi điện dặn dò phải đến khách sạn chăm sóc Cố Hàn Thâm lúc năm giờ sáng, sáng sớm cô ấy vừa thu xếp xong xuôi định đi thì lại gọi bảo ngủ thêm hai tiếng nữa, rõ ràng là muốn hành hạ cô mà!
Một mặt ra tay "tàn độc" với con gái ruột, một mặt lại ân cần hỏi han Cố Hàn Thâm từng chút một, Khâu Toàn Ninh thật sự khó tránh khỏi ác cảm, càng ngày càng ghét Cố Hàn Thâm.
Cô ấy tốt nghiệp rồi chọn vào giới giải trí không phải để làm thuê cho mẹ và Cố Hàn Thâm, mà là vì cậu em trai thần tượng siêu cấp đáng yêu của mình!
Khâu Toàn Ninh không thích kiểu lạnh lùng như Cố Hàn Thâm, mà thích những cậu idol nhỏ tuổi có thể khơi dậy lòng bảo vệ của mình hơn.
Cô ấy là một fan mama chính hiệu.
Bị ép làm công đã đành, ngày nào cũng bị hành hạ thế này, cô ấy cảm thấy mình không chịu nổi nữa rồi.
Nhưng mẹ cô quá ác, chỉ cho phép cô làm việc dưới trướng mình, nếu không sẽ dùng quan hệ chèn ép khiến cô ấy không tìm được công việc thứ hai trong giới.
Khâu Toàn Ninh vốn định nằm gai nếm mật, đợi đủ lông đủ cánh thì mang theo tài nguyên và quan hệ vớt vát được từ mẹ và Cố Hàn Thâm, bay đến vòng tay thần tượng bé bỏng của mình.
Nhưng ngày nào cũng phải chịu đựng sự thiên vị của mẹ, Khâu Toàn Ninh thật sự không thể nhịn được nữa. Xách hộp đồ ăn sáng tinh tế của Vĩnh Bồi Hiên trên tay, Khâu Toàn Ninh chỉ muốn hỏi mẹ mình là nhớ sở thích của nghệ sĩ nhà mình rõ thế, vậy có nhớ con gái mình thích ăn gì không?
Nhưng dù miệng cằn nhằn, cô ấy vẫn đến khách sạn đúng giờ.
Và việc đầu tiên khi vào phòng là tắt hệ thống thông gió, không còn cách nào, Cố Hàn Thâm vừa nhạy bén lại mắc bệnh sạch sẽ quá mức.
Khi ở bên ngoài, hắn rất dễ ngửi thấy mùi khó chịu nhẹ do lưới lọc bị tắc, nếu không bật thì lại dễ bị viêm mũi do bụi.
Vì vậy mỗi khi có lịch trình, cô ấy sẽ gọi điện trước cho khách sạn yêu cầu họ kiểm tra hệ thống thông gió.
Nhưng việc Cố Hàn Thâm say ở tiệc sinh nhật đạo diễn Bạch là tình huống bất ngờ, cô ấy chỉ có thể tranh thủ tắt nó trước khi hắn tỉnh dậy.
Gần đây Cố Hàn Thâm đang trong kỳ nghỉ ở ẩn, công việc hàng ngày là chọn kịch bản, thỉnh thoảng gặp đạo diễn biên kịch.
Nếu không có việc phải dậy sớm, Khâu Toàn Ninh sẽ gọi hắn dậy trước chín giờ rưỡi theo yêu cầu của Vương Lị Lan. Nhưng Cố Hàn Thâm luôn tự giác như một cái máy, phần lớn thời gian đều dậy sớm chạy bộ tập thể dục.
Dù rất không thích Cố Hàn Thâm, nhưng cô không thể không thừa nhận rằng về khoản giữ dáng và cho ra tác phẩm, Cố Hàn Thâm đúng là Ảnh đế không ai sánh bằng.
Thêm vào đó Cố Hàn Thâm còn có một khuôn mặt đẹp như tượng tạc, cùng với chiều cao 1m88 và tỷ lệ cơ thể vàng với vai rộng eo thon chân dài, việc hắn trở thành Ảnh đế thực lực có lượng fan đông nhất cũng là điều hợp tình hợp lý.
Công việc hàng ngày của Khâu Toàn Ninh cứ giằng co giữa "ghét cay ghét đắng hai người này" và "Ảnh đế Cố đúng là một nghệ sĩ xứng tầm", lúc nào cũng muốn xin nghỉ việc cho xong, nhưng lại không cam tâm bị mẹ coi thường.
Trong lúc chán chường ngồi đợi Cố Hàn Thâm dậy, bạn thân cuối cùng cũng chịu dậy nhắn tin trả lời: [Ha ha ha ha, không hổ là bà trùm lăng xê được cả Ảnh đế hàng đầu, nghe nhiều chuyện mẹ cậu đối xử khác biệt với cậu và Cố Ảnh đế, tớ suýt tin vào mấy lời đồn trên mạng luôn rồi [cười khóc][cười khóc][cười khóc]]
Bị bạn thân vô lương cười nhạo, Khâu Toàn Ninh gửi một loạt icon trợn mắt: [Đồn gì?]
[Thì cái vụ Cố Ảnh đế là tiểu bạch kiểm của mẹ cậu ấy...] Đối phương nói rất tùy tiện, xong còn gửi kèm icon cười lăn lộn, [Tất nhiên là không thể nào rồi, ai chẳng biết Cố Ảnh đế xuất thân hào môn lại chẳng gần nữ sắc.]
Khóe miệng Khâu Toàn Ninh chợt cứng đờ, vì đu idol nên trước khi vào nghề cô đã biết khá rõ chuyện trong giới giải trí, tin tức liên quan đến mẹ cô, dù ngoài mặt bài xích, thực ra cô vẫn lén lút theo dõi không ít, cái tin đồn này có từ hồi Cố Hàn Thâm mới vào nghề.
Dù sao thì người mới bình thường không thể nào vừa ra mắt đã được đóng phim của đạo diễn nổi tiếng.
Dù vai diễn đó là một tên biến thái bị người người phỉ nhổ, cái bánh từ trên trời rơi xuống này cũng không thể nào rơi trúng đầu Cố Hàn Thâm được.
Kết quả Cố Hàn Thâm không chỉ diễn mà còn giành luôn giải Ảnh đế đầu tiên chỉ với chưa đầy hai mươi phút lên hình, từ đó nổi tiếng một cách thần kỳ. Tài nguyên sau này lại càng tốt đến nghịch thiên.
Vừa hay Vương Lị Lan ký hợp đồng với Cố Hàn Thâm chưa bao lâu thì ly hôn, rhời đó báo lá cải viết về quan hệ của hai người rất mờ ám, tin đồn Cố Hàn Thâm là tiểu bạch kiểm của Vương Lị Lan cũng từ đó mà ra.
Mãi đến khi Cố Hàn Thâm dần đứng vững, hai người luôn giữ quan hệ đối tác bình thường, lại có paparazzi tiết lộ Cố Hàn Thâm xuất thân không tầm thường, không thể nào ở bên một người phụ nữ đáng tuổi mẹ mình được, những tin đồn tình ái này mới dần lắng xuống.
Nhưng Khâu Toàn Ninh biết nhiều hơn thế, Cố Hàn Thâm đúng là xuất thân hào môn nhưng mẹ ruột mất sớm, người mẹ kế môn đăng hộ đối sinh em trai mới là người được gia đình dốc lòng bồi dưỡng để thừa kế gia sản.
Nếu không hắn cũng chẳng việc gì phải mang họ mẹ đi đóng phim.
Một kẻ bị gia đình bỏ rơi, thiếu thốn tình thương của mẹ từ nhỏ...
Khâu Toàn Ninh chợt nhớ đến bộ phim cẩu huyết tình chị em mà bạn thân giới thiệu trước đó, dạ dày lập tức nhộn nhạo như sóng trào.
Trong đầu cô chỉ có một ý nghĩ, cái công việc này cô không thể làm thêm một phút nào nữa!
Trong phòng ngủ, Cố Hàn Thâm sau một loạt ác mộng cuối cùng cũng tỉnh giấc vì đầu đau như búa bổ.
Hắn nhắm mắt xoa hai bên thái dương. Đầu óc tỉnh táo hơn, hắn vừa cảm thấy ngực hôm nay khó chịu lạ thường, vừa theo thói quen nhớ lại những chuyện xảy ra ngày hôm trước.
Thông thường, mọi chi tiết trong ngày hắn đều nhớ rõ mồn một.
Nhưng mỗi khi phát bệnh dưới tác dụng của thuốc, hắn rất dễ bị mất đoạn ký ức đó, cố gắng nhớ lại cũng chỉ thấy đầu óc mơ hồ trống rỗng.
Nhưng lúc này khi nhớ lại những chuyện xảy ra sau khi say rượu, hắn lại nhớ rõ mồn một ảo giác tối qua.
Một đứa bé giống hệt hắn hồi nhỏ, tóc đen, mắt xanh đậm, khóe miệng có lúm đồng tiền nhàn nhạt, trong cái ảo giác lố bịch kia, đứa bé đó còn là do hắn sinh ra...?
Đẻ trứng, ngồi lên vỏ trứng vỡ, oe oe khóc nhè, phải dính lấy hắn mới chịu nín...
Lố bịch đến mức Cố Hàn Thâm suýt bật cười, nhất là đến giờ hắn vẫn còn cảm thấy xương cụt âm ỉ đau, khẽ nhúc nhích một chút thì cảm giác đau càng rõ ràng, như thể thật sự tự mình trải qua cuộc sinh nở vậy.
Chuyện quái quỷ gì thế này?
Trong lúc đầu óc quay cuồng, Cố Hàn Thâm nhớ lại xong thì chậm rãi mở mắt, vừa vặn chạm ngay ánh mắt của đứa bé tí hon đang nằm trên ngực mình.
Ánh mắt Cố Hàn Thâm khựng lại, cứng đờ chớp mắt, rồi dụi mắt mấy lần phát hiện "ảo giác" trước đó vẫn còn nguyên.
Vẫn là đứa bé tí xíu giống hệt tối qua, đang ngoan ngoãn nằm ngủ trên ngực hắn.
Cái đầu nhỏ ngửa lên cao lộ ra khuôn mặt tinh xảo như búp bê sứ, trông còn xinh xắn đáng yêu hơn trong trí nhớ của hắn.
Hai khuôn mặt giống nhau như đúc ở rất gần nhau, Cố Hàn Thâm ngửi thấy rõ mùi sữa thơm ngọt ngào từ người đứa bé.
Lúc tưởng là ảo giác, hắn thấy mùi này rất dễ chịu, giờ phút này lại khiến lòng hắn dậy sóng.
Hắn... đã nghiêm trọng đến mức lẫn lộn hoàn toàn giữa thực tế và ảo giác rồi sao?
Điều này có nghĩa là thời gian hắn có thể báo thù không còn nhiều, nhưng hiện tại hắn vẫn còn...
Đúng lúc trong đầu Cố Hàn Thâm ngổn ngang vô số ý nghĩ, cửa phòng lại bị gõ.
Không đợi hắn từ chối, Khâu Toàn Ninh đã hùng hổ đẩy cửa xông vào, đến cả anh Cố khách sáo thường ngày cũng không gọi, mở miệng là: "Vương Lị Lan bảo tôi gọi anh dậy!"
Khâu Toàn Ninh đang bực mình, âm lượng lớn hơn bình thường không ít, vốn định trút giận một chút vì dù sao cô cũng không định làm tiếp nữa, chẳng sợ mất lòng Cố Hàn Thâm.
Không ngờ không làm ồn được Cố Hàn Thâm mà lại đánh thức đứa bé đang ngủ say trên ngực hắn.
Đứa bé khẽ cọ cọ vào cổ áo Cố Hàn Thâm rồi mới chậm rãi mở đôi mắt mơ màng, đưa tay dụi dụi rồi quay về phía phát ra âm thanh.
Cố Hàn Thâm không ngờ ảo giác của mình lại có tương tác mạnh với thực tế đến vậy.
Vì trước đây chưa từng xảy ra, nhất thời hắn có chút khó phân biệt Khâu Toàn Ninh đứng ở đằng xa kia là người thật hay cũng là ảo giác của mình.
Còn Khâu Toàn Ninh hoàn toàn choáng váng trước cảnh tượng trước mắt, Cố Hàn Thâm nuôi trẻ em trong phòng ngủ khách sạn???
Vì hai người lớn nhỏ cùng nghiêng đầu nhìn cô, dưới góc nhìn của Khâu Toàn Ninh, hiệu ứng so sánh cực kỳ mạnh mẽ, cứ như một khuôn đúc ra.
Hơn nữa không biết có phải vì mặt đứa bé quá nhỏ hay không mà các đường nét trên mặt càng thêm tinh xảo, trông còn xuất sắc hơn cả Cố Hàn Thâm, người nổi tiếng đẹp trai trong giới, Khâu Toàn Ninh chưa thấy đứa bé nào đẹp thế này!
Trong lúc Cố Hàn Thâm bình tĩnh hỏi Vương Lị Lan đi đâu, ánh mắt Khâu Toàn Ninh gần như dán chặt vào khuôn mặt xinh xắn như ngọc của đứa bé, theo bản năng đáp: "Sáu giờ bay đi thành phố Z... Chuyến bay? Anh cần số hiệu chuyến bay à?"
Một lúc sau Khâu Toàn Ninh mới nhớ ra thân phận trợ lý của mình, miễn cưỡng rời mắt khỏi đứa bé, lúng túng lấy điện thoại ra tra lịch sử đặt vé, đọc số hiệu chuyến bay.
Cố Hàn Thâm đã cắn rách đầu lưỡi để ép mình tỉnh táo hơn, nghe vậy hắn mới lấy điện thoại ra đối chiếu, đúng là chuyến bay lúc sáu giờ đi thành phố Z.
Nếu Khâu Toàn Ninh là ảo giác của hắn, chắc chắn sẽ không nói ra được những điều này, hơn nữa ảo giác xảy ra quá bất thường, hắn đã cắn lưỡi mà tình hình vẫn không thay đổi.
Cố Hàn Thâm nhíu chặt mày, về cơ bản đã xác định được Khâu Toàn Ninh là người thật, nhưng...
Hắn chuyển ánh nhìn về phía đứa bé đang nằm trên ngực mình, chỉ thấy đứa bé "ưm ưm" hai tiếng rồi đổi tư thế, mí mắt trĩu nặng khẽ khép lại trông như còn muốn ngủ tiếp.
Cố Hàn Thâm mím chặt môi mỏng, dù trông có thật đến đâu, đứa bé này không thể nào là thật được.
Sau khi đưa ra phán đoán, Cố Hàn Thâm coi như không có đứa bé nào trên ngực mình ngồi thẳng dậy.
Đứa bé vốn sắp ngủ lại bị hắn làm cho lăn lông lốc xuống đùi.
May mà có chăn dày nên không đau, nhưng cũng làm bé tỉnh hẳn, thêm vào đó người làm việc này lại là Cố Hàn Thâm khiến bé bĩu môi chực khóc.
"Oa oa oa..."
"Ách xì oa oa oa..."
"Hu hu oa oa oa..."
Có thể nói là từ lúc "chào đời" đến giờ đứa bé chưa khóc to như thế, Cố Hàn Thâm bỗng thấy nhức đầu.
Nếu là trẻ con thật thì còn đỡ, trẻ con trong ảo giác thì biết dỗ thế nào? Nếu đứa bé này gào khóc cả ngày, chắc chắn đầu hắn sẽ nổ tung mất.
Nhưng điều đáng sợ hơn vẫn còn ở phía sau, đứa bé vừa khóc Khâu Toàn Ninh cũng luống cuống theo.
Vừa thấy Cố Hàn Thâm ôm một đứa bé giống hắn như đúc, cô đã sốc đến hồn bay phách lạc, đầu óc trống rỗng chỉ toàn những câu hỏi "Đứa bé này từ đâu ra?!", "Chẳng lẽ là con của mẹ mình?!", "Mẹ mình mà sinh được đứa bé xinh thế này á??!!"...
Không phải cô suy nghĩ nhiều, mà là đứa bé này đẹp đến mức khiến người ta nghĩ rằng phải là con của hai người có nhan sắc thần thánh mới sinh ra được.
Thế mà giờ đứa bé lại ngã xuống đùi Cố Hàn Thâm khóc huhu.
Khâu Toàn Ninh còn đơ ra nhưng lòng mẹ già vừa mới nhú đã bùng cháy ngùn ngụt.