Nơi này bày sạp bán đồ ăn không nhiều, không xa có một sạp bán mì sợi. Chiếc bát sành mà Thẩm Hồi mượn chính là của người đó.
Chủ sạp là một thanh niên cao gầy, trước đó hắnthấy sạp bên này bày bột nhào thì trong lòng giật thót, vì tưởng có thêm đối thủ cạnh tranh.
Lúc Thẩm Hồi đi qua, mặt hắn ta cau có khó coi.
Khách khứa vốn đã ít ỏi, hai nhà bán cùng một thứ, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến việc làm ăn của hắn.
Nhưng đối phương dáng vóc lại quá cao lớn vạm vỡ, một hán tử đường đường như hắn cũng chỉ cao đến ngực người ta. Quần áo của hắn dưới lớp vải còn phồng lên, trông là biết có cơ bắp rắn chắc. Huống chi, quan gia quản lý sạp hàng còn nói cười vui vẻ với Hán tử kia.
Hầy, hắn ta không dám đụng vào.
Vì vậy, khi Thẩm Hồi đến mượn bát sành, chủ sạp cố gắng hết sức kiềm chế vẻ mặt và nặn ra một nụ cười còn khó coi hơn khóc, đã vậy hắn chọn chiếc bát rửa sạch sẽ không sứt mẻ đưa cho.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play