Thẩm Lai không nói nên lời, cậu ta vừa mở miệng đã là tiếng nức nở. Thực ra cũng chẳng có gì, nhưng cậu ta không biết tại sao trong lòng lại khó chịu đến vậy. Trước đây đâu có thế này.
Vương phu lang thấy Thẩm Lai khóc thảm thương liền đưa tay lau nước mắt và từ từ vỗ lưng Thẩm Lai, dỗ cậu ta đừng khóc.
"Ngoan ngoãn, con muốn đậu phụ thì nhà ta còn một miếng, cắt nửa miếng cho con, không lấy tiền, đừng khóc nữa, ca nhi khóc nhiều sẽ không đẹp đâu."
Thẩm Lai cũng muốn không khóc, nhưng Vương phu lang càng dỗ thì cậu ta lại càng không kìm được.
"Thanh ca nhi, có chuyện gì vậy?"
Trong phòng khách bước ra một người đàn ông mặc áo bào xám, người cao, gầy gò. Vẻ mặt tiều tụy xanh xao nhưng không giấu được vẻ thanh tú nho nhã, khắp người hắn toát ra vẻ thư sinh.
Vương phu lang quay đầu nhìn lại, cau mày rất bất lực: "Đứa trẻ khóc ta dỗ không được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT