Bên ngoài tuy tối đen như mực nhưng phòng phía đông lại có tiếng động.
Để tiết kiệm chút dầu đèn và để Thẩm Lai có thể ngủ ngon giấc, Lăng Tinh không đốt đèn, cậu mò mẫm trong bóng tối để mặc bộ quần áo lạnh lẽo.
Khi nhiệt độ ấm áp của cơ thể chạm vào quần áo, Lăng Tinh không khỏi rùng mình, nghĩ bụng sáng sớm và tối đến vẫn lạnh đến run người.
Mở tấm màn cửa bước ra, cậu lại phát hiện then cài cửa gỗ phòng khách đã được mở, Lăng Tinh nhẹ nhàng mở cửa, liếc mắt về phía bếp thì thấy ống khói đang nghi ngút khói.
Vừa hay, Từ Hữu Phương cầm chiếc muỗng gỗ thò đầu ra, trên đó dính chút bột nhão, thấy Lăng Tinh thì bà vội vàng giục: "Vừa định đi gọi con, mau thu xếp rồi ra uống bát cháo bột đi. Tí nữa đi trấn trên mất hơn một canh giờ đường, đi muộn thì không ai mua đồ ăn đâu."
Lăng Tinh cũng hiểu đạo lý này, cậu không dám chậm trễ mà nhanh nhẹn rửa mặt xong rồi chui vào bếp bưng bát sành vừa thổi vừa húp.
Để nguội một lúc rồi húp thì nhiệt độ vừa phải.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play