Sau khi thu thập xong linh thực, Hứa Mộc An mang chúng vào thành. Việc mặc cả của Hứa Mộc An khá tốt, nên Tiêu Cảnh Đình đã giao toàn quyền việc bán lương thực cho y xử lý.
“Lý bá bá, lại làm phiền người rồi.” Vì lần này bán khá nhiều lương thực, Hứa Mộc An thuê luôn xe bò của Lý Thăng.
Lý Thăng cười ha hả: “Có gì mà phiền, Tiểu Hứa à! Lần này mang nhiều hàng ghê!”
Hứa Mộc An gật đầu: “Vâng, đúng vậy.”
“Nhiêu đây linh thực chắc kiếm được không ít bạc đâu!” Lý Thăng nói.
“Cũng mong là vậy!” Hứa Mộc An đáp. Đám linh điền bị bỏ hoang, giờ lại phải đóng phạt, việc này Tiêu Cảnh Đình đã nhắc đến. Hứa Mộc An từ khi biết tin cứ nặng trĩu trong lòng, chỉ muốn ngay lập tức biến ra mấy ngàn lượng bạc. “Tiền vẫn chưa đủ xài đâu.” Y thở dài nói thêm.
Lý Thăng nhìn y, dặn dò: “Tiểu Hứa à, có tiền cũng đừng tiêu bậy tiêu bạ đó!”
“Cháu biết rồi.” Hứa Mộc An đáp lời.
“Đi một mình à?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play