Tiêu Cảnh Đình vừa bận là bận đến không thể dừng lại, mãi đến chạng vạng mới chịu dừng tay. “Nhị ca, xin lỗi nha! Ta vừa loay hoay một cái là quên mất huynh luôn rồi.”
Tiêu Kính Phong cười với y, nói: “Không sao, nếu phụ thân và mẫu thân còn sống, thấy đệ chăm chỉ như vậy, nhất định sẽ rất vui.”
Tiêu Cảnh Đình cười ngượng ngùng.
“Vừa nãy đệ thi triển linh thuật trên ruộng, có rất nhiều người nhìn đệ đấy.” Tiêu Kính Phong nói.
Tiêu Cảnh Đình hơi bất ngờ: “Thật sao?”
“Thật chứ! Phần lớn đều là mấy thiếu niên, thiếu nữ trẻ tuổi, nhìn dáng vẻ chắc là thích đệ lắm. Tam đệ bây giờ là hình mẫu lý tưởng trong lòng nhiều người đó.” Tiêu Kính Phong trêu.
Tiêu Cảnh Đình lắc đầu, nói: “Nhị ca lại trêu chọc đệ nữa rồi.”
“Huynh nói thật mà.” Tiêu Kính Phong đáp.
“Đệ có vợ có con rồi, giờ chỉ muốn kiếm tiền nuôi gia đình, mấy chuyện khác không dám nghĩ đến.” Tiêu Cảnh Đình bình thản nói.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT