Tiêu Cảnh Đình sớm đã đoán được Tiêu Kính Phong sẽ đến, nên từ trước đã chuẩn bị một chiếc giường nhỏ. Hắn định nếu nhị ca đến, sẽ cho hai đứa nhỏ ngủ giường nhỏ, còn hắn và Hứa Mộc An ngủ giường lớn. Vì sợ Tiêu Tiểu Phàm ngủ không yên mà ngã xuống, Tiêu Cảnh Đình còn đặc biệt mua loại giường có vòng bảo hộ.
Tuy đã có hai đứa con, nhưng mỗi lần cùng Hứa Mộc An chung chăn gối, Tiêu Cảnh Đình vẫn cảm thấy hơi ngượng ngùng.
Tiêu Cảnh Đình e thẹn, Hứa Mộc An cũng có chút căng thẳng. Hai người nằm trên giường mà người cứ cứng đờ ra, chỉ có Tiêu Tiểu Phàm ngủ ngon lành, hô hấp đều đều. Trong phòng yên tĩnh đến mức, mỗi tiếng trở mình hay nghiến răng của Tiêu Tiểu Phàm, Tiêu Cảnh Đình đều nghe rõ ràng.
Tiêu Cảnh Đình đưa tay nắm lấy tay Hứa Mộc An. Hứa Mộc An hơi run lên, nhưng không rút lại, để mặc cho Tiêu Cảnh Đình nắm lấy.
Tiêu Cảnh Đình thấy thú vị, khẽ gãi gãi vào lòng bàn tay Hứa Mộc An.
Vì ngại đứa con lớn nhạy bén của mình, Tiêu Cảnh Đình cũng không dám làm gì quá đáng.
“Ngươi nói nhị ca giờ này đang ngủ thế nào nhỉ?” Tiêu Cảnh Đình hỏi.
Hứa Mộc An do dự một chút rồi đáp: “Không biết nữa.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play