Thiên Nghiêu tự nhiên biết mình sẽ không còn cơ hội bỏ trốn nào nữa. Lần trước chạy thoát đã là may mắn, hắn sao dám cầu mong có cơ hội như vậy lần nữa. Tình hình hiện tại, Kỳ Ngạn còn giữ lại mạng hắn đã là vạn hạnh.
Kỳ Ngạn thật sự đã giữ lại mạng hắn.
Ngày hôm sau tỉnh lại, Thiên Nghiêu chỉ cảm thấy toàn thân như rời ra từng mảnh. Có thể cảm giác được phía sau đã được rửa sạch và bôi thuốc, nhưng vẫn đau, đau đến mức hắn căn bản không dám động đậy, cứ nằm lì trên giường cho đến khi Kỳ Ngạn trở về.
Thiên Nghiêu vừa nhìn thấy y liền nhớ lại chuyện tối qua, cả người không kìm được run lên một chút, vội muốn ngồi dậy, nhưng vừa cử động đã động đến vết thương, đau đến nước mắt thiếu chút nữa rơi ra.
Kỳ Ngạn thấy thế lúc này mới mở miệng: "Không cần ngồi dậy."
"Vâng." Thiên Nghiêu vội vàng gật đầu.
Có lẽ chuyện tối qua đã giúp y giải tỏa phần nào lửa giận, thái độ của Kỳ Ngạn so với hôm qua tốt hơn một chút. Nhưng Thiên Nghiêu cũng không hề yên lòng, không hiểu sao cứ cảm thấy sự bình tĩnh trên mặt y chỉ là lớp mặt nạ, bên dưới không biết đang kìm nén bao nhiêu lửa giận. Hắn nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Kỳ Ngạn, ngược lại càng thêm sợ hãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT