Văn Tắc nghe xong rất tán đồng, Cầu Tuyết Nhỏ thật sự rất được yêu thích, sau khi biến thành người có lẽ cũng như vậy, không thể nói là không tự tin được, nhưng anh rất phối hợp với lời chém gió của cậu: “Ừm, vậy em nhất định đừng thích người khác nhé, hãy ưu tiên nghĩ đến tôi trước.”
Anh đặt mình vào thế thấp như vậy, thành thật làm Cố Bồng khá kinh ngạc, người đẹp trai như vậy, Văn Tắc cần gì phải hạ mình thế này?
Đối phương khiêm tốn như vậy, đổi lại làm cậu không dám tiếp tục nói xằng nói cuội, ngộ nhỡ chém lố bị lật ngược tình thế thì xấu hổ lắm.
“Ưm… Đến lúc đó rồi tính.” Cố Bồng cảm thấy chuyện đó với mình còn xa lắm, không vội nghĩ.
“Được.” Văn Tắc dịu dàng mỉm cười, ánh mắt lấp lánh chăm chú nhìn Cầu Tuyết Nhỏ: “Còn vấn đề nào muốn hỏi nữa không?”
Đương nhiên là Cố Bồng còn chứ, nhưng bị đôi mắt kia nhìn chằm chằm, não của cậu bỗng nhiên trống rỗng, hoàn toàn quên mất mình định hỏi điều gì.
Bỏ đi, cậu lăn ra, quay đầu đi: “Ngao ngao.” Ngủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT