Ánh mắt đó rất sâu, ánh lam nhàn nhạt ẩn hiện, lúc này sự hồn nhiên và chín chắn đan xen, mang đến cảm giác rung động mạnh mẽ đối với người đối diện.
Cố Bồng ra vẻ bình thản: “Ồ, hóa ra là vậy.” Thực ra tim cậu đang đập loạn nhịp, hai tay ở dưới chăn hơi nắm chặt. 
Nghe những gì Văn Tắc nói, có lẽ không phải là trùng hợp.
Chẳng lẽ gần đây đều đến bệnh viện nằm vùng?
Vậy anh cũng quá liều mạng rồi.
Văn Tắc nhẹ giọng: “Ừm, bây giờ em thấy thế nào? Có khó chịu ở đâu không?”
Mắt anh hiện lên vẻ lo lắng, ngồi xuống mép giường Cầu Tuyết Nhỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play