“Anh định làm gì tiếp theo?” – Tôi hỏi, giọng khàn đặc.
Hàn Mạc không trả lời ngay. Anh đứng dậy, bước về phía tấm gương lớn đặt giữa phòng. Nhưng khi tôi nhìn vào, phản chiếu trong đó không phải là tôi, cũng chẳng phải anh – mà là một phiên bản méo mó, lạnh lẽo và câm lặng của chúng tôi, như thể đang diễn lại từng hành động dưới bàn tay vô hình nào đó.
“Anh muốn viết lại kịch bản,” anh nói, giọng khẽ như hơi thở.
Tôi cười nhạt. “Chúng ta đâu phải người viết. Chúng ta chỉ là nhân vật – bị dựng lên, bị đẩy đi, bị đè xuống…”
Anh nhìn tôi, lần này không trốn tránh. “Nếu không thể thoát, thì ta làm nó sụp.”
Tôi không nói, chỉ bước tới, đặt tay lên tấm gương. Mặt kính nứt dần, từng vết nứt như mạng nhện tỏa ra từ đầu ngón tay tôi. Hàn Mạc bước lại gần, đặt bàn tay anh lên tay tôi. Ánh sáng xanh nhạt tỏa ra từ nơi hai bàn tay chạm nhau, như một đoạn mã bị phá.
Rồi tấm gương vỡ tan. Một hành lang tối hiện ra sau nó, kéo dài đến vô tận. Trên bức tường hai bên, những đoạn thoại và chú thích hiện lên, biến mất, hiện lên lần nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT