Cho dù chuyện này thực sự thành thì người làm trưởng ban tuyên truyền như ông cũng không thể lấy chuyện này ra tuyên truyền được.
Được không bằng mất.
Không ai chỗ tốt gì thì ai sẽ dám đứng ra ôm lấy cái trách nhiệm này đây?
Tề Dĩnh không tin là đến cả ba mình cũng không đồng ý: “Ba, đây là chuyện mang lại lợi ích cho người dân, vì sao ba lại không cho con xen vào chứ. Những thảo dược kia con đã xem hết rồi, tất cả đều là đồ tốt.”
“Ba bảo con đừng xen vào thì con đừng xen vào. Mấy chuyện này ba không muốn nói lại lần thứ hai đâu.”. Trưởng khoa Tề nhíu mày, ngữ khí cũng nặng hơn.
Như vậy tất nhiên là không cách nào nói thêm. Tề Dĩnh đỏ mắt, quay đầu chạy ra ngoài. Mẹ Tề thấy Tề Dĩnh đi ra ngoài thì gọi mấy tiếng, nhưng con gái cũng không quan tâm đến bà. Bà oán trách nhìn trưởng khoa Tề: “Ông làm gì vậy hả. Có chuyện gì mà không thể nói đàng hoàng với Tiểu Dĩnh chứ, sao cứ phải hung dữ vậy hả?”
“Con bé tuổi tác cũng không còn nhỏ mà cứ ngây thơ như vậy, nghĩ sao làm vậy thì sớm muộn cũng sẽ chịu thiệt thòi. Tôi không mắng nó chẳng lẽ còn chờ đến lúc nó làm sai có người khác đến dạy dỗ nó sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play