Hôm đó, Tấn Phó ở thư phòng xử lý công vụ, Thu Oánh bưng trà đi đến, khép nép bước vào, pha trà xong đổ một ly đưa đến tay Thái tử, rồi lại đứng bên cạnh mài mực, phảng phất như trước đây, mọi việc đều xử lý đâu ra đấy.
Tấn Phó uống một ngụm trà, ngước mắt nhìn nàng, cười hỏi: “Ngươi vẫn nhớ gia thích trà Long Tỉnh.”
Thu Oánh mắt long lanh nhìn hắn, dịu dàng đáp: “Thứ gia yêu thích nô tỳ vẫn luôn khắc ghi trong lòng, không dám quên.”
Tấn Phó gật gật đầu, vươn tay về phía nàng, nàng cúi đầu mặt đỏ bừng, đặt tay vào tay hắn, bị hắn kéo mạnh ngồi lên đùi. Thu Oánh ngượng ngùng nói: “Gia, giữa ban ngày ban mặt… Ân…” Miệng nói không được không thể, thân mình lại dán sát vào hắn, trên quần áo thoang thoảng mùi hoa, thật động lòng người, khẽ r*n rỉ trong lòng hắn, khiến người muốn ngừng mà không được.
Một lát sau, nàng cảm thấy thân mình nhẹ bẫng, mắt chua xót vô cùng, mở to cũng không mở ra được.
Tấn Phó nhìn người ngất xỉu trong lòng, khóe miệng hơi nhếch lên, đáng tiếc.
Hắn đưa tay dập tắt nén hương bên cạnh, đây là loại hương Tây Vực tiến cống đặc biệt chuẩn bị cho nữ tử, quả thật là thứ tốt, nhìn người phụ nữ vẫn còn r*n rỉ trong lòng, Tấn Phó bế nàng lên, đặt lên chiếc sập bên cạnh, còn mình thì tiếp tục xử lý công văn, hai canh giờ sau mới cất bước ra khỏi cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play