“Chuyện gì thần thần bí bí chớ có lộ ra?” Thuận Tử còn chưa kịp đáp lời, chỉ nghe tiếng nữ nhân từ sau bình phong vọng ra.
Tina bước ra, nàng đến muộn chỉ nghe được câu cuối cùng của Thái tử, trong lòng đinh ninh chắc chắn có liên quan đến Hoa Mai Các, nàng ngồi xuống bên cạnh Thái tử, rồi đứng dậy múc cho hắn chén canh: “Mấy ngày nay không thấy trắc phúc tấn, có phải nàng ấy bị bệnh rồi không?”
Tấn Phó cầm lấy chén canh uống một ngụm, cảm thấy hơi ngán liền đặt xuống, như vừa nghĩ đến điều gì, hắn phân phó Thuận Tử: “Đúng rồi, bảo Chu thái y ngày mai đến Hoa Mai Các một chuyến.” Quay đầu nói với Tina: “Nàng ấy rất tốt, qua chút nữa là Tết Thượng Nguyên, nàng cứ an bài đi, đến lúc đó bảo nàng ấy ra ngoài ngắm đèn.”
Sai khiến nàng làm việc, bảo nàng phụ họa vài câu nàng cũng không chịu nói, đúng là nuôi một bà tổ sống, Tina trong lòng chua xót vô cùng, mấy ngày trước thư phòng náo động lớn như vậy nàng cũng nghe thấy, hình như hai người xảy ra mâu thuẫn, nhưng người ở Hoa Mai Các đều kín miệng, không ai chịu hé răng, thôi, ai bảo mình là Thái tử phi, nên chuẩn bị đương nhiên phải chuẩn bị, Tina ăn bữa sáng mà lòng hụt hẫng.
Ngày thứ hai, nha đầu được Nhã Uyển phái đi hầu hạ Thu Oánh có tin tức, Tấn Phó nghe Thuận Tử bẩm báo lộ ra ý cười, quả nhiên không cần mình động tay, lại nghĩ đến một chuyện khác, hắn lộ vẻ lạnh lùng hỏi: “Chu thái y nói thế nào?”
Thuận Tử đáp: “Chu thái y nói nương nương khỏe, thân mình rất tốt, chỉ là nàng ấy…”
Sắc mặt Tấn Phó âm trầm: “Chỉ là cái gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT