Chương Thanh trào phúng nhếch môi nói: “Ai nói ta muốn thả hắn ra ngoài?” Thanh đao trong tay nhẹ nhàng xoay chuyển, lưỡi dao trên cổ liền lưu lại một vệt máu. “Tam ca, nếu ta chết, những lợi ích ngươi có được ở chỗ Thái tử cũng đến hồi kết, không tin… chúng ta thử xem?” Nói rồi tay lại giật giật.
“Không cần!” Chương Khiếu sợ đến hồn vía lên mây, Thái tử bày ra ván cờ lớn như vậy vì nàng, có thể thấy được thập phần coi trọng nàng, nếu xảy ra chuyện trong tay mình, tám cái đầu cũng không đủ chém. “Thanh Thanh…” Hắn còn muốn khuyên nhủ.
Chương Thanh nhìn thẳng hắn nói: “Mở cửa.” Không còn cách nào, Chương Khiếu chỉ có thể gọi một thủ vệ đi lấy chìa khóa mở cửa.
Nào ngờ cửa vừa mở, Chương Thanh đã giật lấy chìa khóa xông vào trong, rồi khóa trái cửa lại.
……
Bên này Tấn Phó nghe thủ vệ nói xong, lập tức bóp nát chén rượu: “Các ngươi đúng là đồ ăn hại, không biết làm gì sao?” Rồi hắn cười lạnh: “Tình chàng ý thiếp thật hay!” Hắn bảo Triệu Khang tiếp đón khách khứa, còn mình thì đi về phía hậu viện, mọi người phát hiện không khí không đúng, cho rằng chuyện lão Vương gia vừa rồi làm Thái tử tức giận, sợ bị vạ lây, vội vàng cáo từ nói nhà còn có việc rồi rời đi.
Chỉ nghe một tràng tiếng bước chân truyền đến, Tấn Phó mặc áo đỏ bước vào địa lao, Chương Khiếu bị khóa bên ngoài đang buồn rầu, thấy Thái tử vội vàng nghênh đón: “Cái này…” Hắn cũng không biết giải thích từ đâu, Tấn Phó liếc nhìn hắn, nói một câu “Đồ vô dụng” rồi tiếp tục đi sâu vào địa lao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play