Ngày thứ hai, quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của Chương Thanh, Tam Đức Tử sáng sớm đã bị Hoàng hậu đánh trượng rồi đuổi ra khỏi Khôn Ninh Cung. Chương Thanh lại sai người lấy danh nghĩa Hoa Lan Cung ban thưởng quần áo mới cho Phúc Tường, chỉ nói hắn làm việc nhanh nhẹn, là người biết nhìn thời thế, chưa đến giữa trưa, Phúc Tường vì lấy đồ không nên lấy liền bị người đánh chết kéo ra khỏi cung.
Phúc Tường vừa đi, lòng người ở cục giặt áo đều hoảng sợ, cũng không ai dám gây khó dễ cho Tiểu Cẩn Tử mới đến nữa. Đúng lúc mọi người nghỉ ngơi tắm gội, hắn một mình ở cục giặt làm việc, thoáng ngẩng đầu liền thấy Chương Thanh đang ăn quả tử trong đình. Chương Thanh mỉm cười với hắn, rồi chạy về phía hắn.
“Công chúa vạn an.” Hắn cúi người hành lễ.
“Dạo này ngươi có khỏe không?” Chương Thanh nhìn đôi mắt hắn, càng nhìn càng thấy đẹp.
“Tạ công chúa nhớ thương, nô tài rất khỏe.” Hắn không dám nhìn vào mắt nàng, hắn biết rõ thân phận của nàng, đó là thứ hắn không thể chạm tới.
“Ngươi… Ngươi có nguyện đi theo ta không?” Gương mặt Chương Thanh hơi ửng hồng.
Hắn không ngờ nàng lại nói như vậy, hắn thoáng nghi ngờ mình nghe lầm, rốt cuộc ông trời chưa bao giờ đối xử tử tế với hắn, mà Chương Thanh tựa như một tia sáng xé tan bóng tối trong cuộc đời hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT