Chỉ thấy một bóng hình lam nhạt đứng dậy, trên mặt nở nụ cười, hướng về phía Thái tử kính cẩn nâng chén.
Sớm biết tiểu hồ ly này sẽ không dễ dàng bỏ qua, rượu đương nhiên là muốn uống, vì thế Tấn Phó rót đầy chén rượu rồi cũng nâng chén uống cạn, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm nàng.
Chương Thanh đợi Thái tử uống xong rượu, mới dịu giọng nói: “Trai tài gái sắc, Thái tử cùng công chúa thật là duyên trời tác hợp,” nhìn sắc mặt xanh mét của Triệu Nhân Nhân, phảng phất như vừa tỉnh ngộ, “Đúng rồi, còn có quận chúa... Triệu tướng quân hiệp can nghĩa đảm, từ khi kiến quốc đã lập biết bao công lao hiển hách cho triều đình ta, trung thành tận tâm, thật cảm động lòng người, nay lại thân càng thêm thân, hơn nữa còn cùng Tháp Mộc vương liên hôn, thật là song hỷ lâm môn, Thanh Thanh ở đây kính chúc Thái tử cùng Hoàng hậu.”
Những người đang ngồi ai mà không biết Triệu Du là hạng người nào? Nói hắn là khai quốc công thần là quá đề cao hắn rồi, bất quá chỉ là một mưu sĩ nhỏ nhoi thời tiền triều, lâm trận phản bội, bỏ chủ theo địch mới có phú quý ngày nay, trung thành tận tâm ư? Vậy phải xem lòng trung của hắn tiếp theo sẽ thuộc về ai. Kẻ hai lòng sao có thể tin tưởng quá mức? Hơn nữa còn thế lực của Tháp Mộc vương, Chương Thanh đây là đang nhắc nhở Tấn Đế, nếu như để Thái tử cùng Triệu gia kết thông gia, chẳng khác nào đặt một con sói bên cạnh mình, ngôi vị hoàng đế sợ là cũng dễ như trở bàn tay.
Chủ ý này của Hoàng hậu chính là nhắm thẳng vào mình, Tấn Đế nghe xong lời Chương Thanh nói, nhìn chằm chằm chén rượu rất lâu không nói gì.
Hoàng hậu nghe Chương Thanh nói xong, móng tay như muốn niết vào da thịt, bao nhiêu tâm cơ bày tính lâu như vậy, mắt thấy sắp thành công, lại cố tình bị nha đầu này vài ba câu liền phá hỏng, vốn dĩ Hoàng thượng đã không vui với hôn sự cùng Triệu gia, tại yến tiệc cũng sẽ không bộc lộ, nhưng nha đầu chết tiệt kia lại nói chúc mừng, lời lẽ đem theo ý đồ giấu giếm nói toạc ra ngoài, đúng là thật lòng thật dạ gióng chuông cảnh báo cho Hoàng thượng, lại còn đưa thêm bậc thang, lần này Hoàng thượng không chỉ sẽ không đồng ý, hơn nữa đối với nhi tử của mình sợ là cũng sẽ để lại khúc mắc trong lòng, Hoàng hậu thật hận vô cùng, nữ nhi Tống gia không một ai là đèn cạn dầu.
Hoàng thượng rốt cuộc cũng mở miệng, chỉ nghe thanh âm trầm thấp nói: “Nữ nhi của Triệu tướng quân còn nhỏ, việc này không vội, Triệu tướng quân quả thật càng vất vả công lao càng lớn, tuổi lại cao vốn nên an hưởng tuổi già, không nên quá mức lao lực, trẫm đặc phong tướng quân làm Giang Nam ngự sử, còn những việc thao binh đánh giặc hao tâm tổn trí kia cứ giao cho Lăng Mông đi.” Lời này rõ ràng là nâng lên nhưng thực chất là tước đoạt binh quyền, Triệu Du cũng chỉ có thể lĩnh chỉ tạ ơn, Triệu Nhân Nhân trăm triệu lần không ngờ rằng bao nhiêu tâm cơ lại đổi lấy kết quả như vậy, còn liên lụy cả phụ thân vào, bao nhiêu năm như thế vậy mà một lần cũng không thắng nổi Chương Thanh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play