Triệu Đại Sơn vung tiền mua lương thực mà chẳng hề do dự, bởi vì hắn biết bây giờ không mua, về sau giá cả chỉ có đắt đỏ hơn.
Phủ Khánh Châu rất rộng lớn, đến nỗi huyện Quảng Bình chỉ được xem là huyện trung, trên còn có thượng huyện, dưới còn có hạ huyện. Mà trấn Đồng Giang thuộc hạ hạt của huyện Quảng Bình, hiện tại giá lương thực và muối chưa đến mức tăng điên cuồng, chỉ vì cái loạn lạc bên ngoài như gió độc chưa hoàn toàn thổi đến.
Hắn muốn tranh thủ mua trước khi giá lương thực và muối tăng vọt, dốc hết số bạc trắng đổi lấy những thứ cần dùng sau này.
Đây có lẽ chính là cái gọi là thiệt thòi về thông tin.
Cũng như vậy, người trong trấn bao giờ cũng có nhiều cơ hội hơn người trong thôn để thuê người làm việc, đó là lợi thế của việc biết tin trước, cơ hội kiếm sống nhiều hơn.
Một cân muối ước chừng ăn được một tháng, nhà họ trước đã mua mười cân ở phủ thành, trong nhà còn một ít, chắc cũng đủ ăn khoảng một năm. Lần này Triệu Đại Sơn mua thẳng năm mươi cân, tốn gần ba lượng bạc.
Bỏ muối thô vào sọt, tiếp theo lại đi mua đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play