Buổi sáng lúc ra ngoài trời vẫn cao xanh, nắng vàng rực rỡ, đến giữa trưa thời tiết bỗng chuyển âm u, mây đen ùn ùn kéo đến từ phía nam, mưa gió sắp ập tới.
Phương Trì nhìn lên bầu trời u ám, nói: "Hôm nay đến đây thôi, trời không đẹp, ai về nhà nấy."
"Đừng mà đại ca." Tiền Tùng cười nham nhở: "Mới nửa ngày đã giải tán tại chỗ rồi? Đội trưởng Phương tay cầm dùi trống đốc thúc phía sau bọn em, không cho phép bọn em lười biếng cho dù có mưa gió bão bùng đâu rồi? Tự nhiên dịu dàng chu đáo thế này, anh em có chút không quen nổi đấy.”
Phương Trì liếc cậu ta một cái, lập tức trở lại chế độ bình thường: "Muốn ở lại? Được thôi, những người khác giải tán về nhà, Tiền Tùng ở lại dọn dẹp vệ sinh, coi như cậu tiết kiệm chi phí vệ sinh cho đội, anh thay mặt anh Viễn cảm ơn cậu."
Nói xong, anh bỏ lại cậu ca sĩ chính đang ngơ ngác không thể tin nổi, cùng những người anh em khác đang hóng hớt cười trên nỗi đau của người khác, chậm rãi thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà, rồi kéo Lâm Hiểu rời đi.
Mưa tháng tám nói đến là đến, hai người vừa ra khỏi cửa lên xe, cửa xe vừa đóng lại, mưa như trút nước đã đổ xuống không báo trước.
Nghe tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ xe, Lâm Hiểu lo lắng nói: "Thời tiết thế này lái xe có an toàn không? Hay là chúng ta đợi một lát, mưa nhỏ hơn rồi đi?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT