Lâm Hiểu vốn không giỏi giấu tâm sự, cứ nhớ mãi chuyện hôm sau sẽ cùng Phương Trì đến phòng tập nghe CALM luyện tập trực tiếp, nên cả đêm ngủ không ngon giấc, sáng sớm khi chuông báo thức vừa vang lên nốt nhạc đầu tiên, cậu đã bừng tỉnh.
Lâm Hiểu dụi dụi mặt, mò mẫm xuống giường, xỏ dép vào rồi đi vào phòng tắm rửa mặt.
Thời gian còn sớm, căn phòng bên cạnh vẫn im ắng, Lâm Hiểu nghĩ Phương Trì vẫn chưa dậy, nên không dám làm ồn, ai ngờ vừa rửa mặt xong, bước ra khỏi phòng tắm, cửa phòng đã bị gõ nhẹ hai tiếng.
Giọng nói của Phương Trì truyền qua cánh cửa, bình tĩnh như thường lệ, cứ như người tối qua nói "không kìm lòng được" hôn lên mi tâm cậu không phải là anh vậy: "Sư phụ Tiểu Lâm, dậy chưa?"
Lâm Hiểu hít sâu một hơi, theo bản năng kéo vạt áo ngủ, đứng ở cửa phòng tắm đáp: "Dậy rồi, anh vào đi."
Cửa được đẩy ra, Phương Trì dựa vào tường bên ngoài cửa, vừa ngẩng lên đã nhìn thấy Lâm Hiểu mặc bộ đồ ngủ lụa màu lam đậm, đáy mắt thoáng hiện lên ý cười.
Làn da Lâm Hiểu vốn đã trắng, chất liệu lụa màu tối này càng làm cho khuôn mặt cậu trắng mịn như ngọc, đôi mắt càng thêm trong veo sạch sẽ, khóe miệng Phương Trì nở nụ cười, giọng nói vẫn bình thản như thường: "Chào buổi sáng sư phụ Tiểu Lâm, ra phòng ăn sáng thôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play