Ảo giác sao?
Diệp Trường Sinh đứng yên tại chỗ, đáy mắt loé lên ánh sáng kỳ dị như có cá âm ngư bơi qua. Hắn khẽ nhíu mày, sắc mặt trở nên nghiêm túc hơn một chút: Rốt cuộc là vì lý do gì mà nơi này lại xuất hiện ảo giác?
Hắn với đôi vợ chồng già kia cùng lắm chỉ gặp mặt một lần, nếu như ảo giác là do ký ức của bản thân phản chiếu lên hiện thực, vậy thì người đầu tiên hắn nên nhìn thấy… sao lại không phải là Hạ Cửu Trọng?
Ý nghĩ vừa đến đây, hắn bỗng giật mình.
Ngẩng đầu nhìn quanh lớp sương mù dày đặc đang cuồn cuộn bao phủ bốn phía, hắn lại cúi đầu nhìn màn hình điện thoại, con số “11 giờ 59 phút” chói lọi không ngừng nhấp nháy. Hắn thở hắt ra, siết chặt điện thoại rồi cất vào túi.
Không đúng. Dù đôi vợ chồng vừa rồi chỉ là ảo ảnh, nhưng hiện giờ hắn dựa vào cái gì để tin rằng bản thân đang ở trong hiện thực?
Diệp Trường Sinh xoay người, một lần nữa ngồi lại mép bệ quanh suối nước nóng, cúi đầu nhìn lớp đá được mài nhẵn lát thành những hoa văn mơ hồ dưới chân, cố gắng lấy lại bình tĩnh, sắp xếp lại những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT