Edit Ngọc Trúc
Diệp Trường Sinh chờ sau khi Tần Lộ rời đi, vui vẻ đến mức cứ lật đi lật lại hai tấm vé máy bay trong tay ngắm nghía, lúc ấy mới đột nhiên phản ứng lại, cảm thấy hình như có chỗ nào đó… không ổn lắm.
Hắn chớp mắt nhìn Hạ Cửu Trọng rồi hỏi: “Khoan đã, đây là vé máy bay? Là ‘máy bay’ cái máy bay đó hả?”
Hạ Cửu Trọng thấy biểu cảm hắn bỗng trở nên vi diệu, hơi nhướng mày: “Có vấn đề gì sao?”
Diệp Trường Sinh sững người một chút, sau đó như thể quả bóng vừa bị kim đâm, cả người xẹp xuống, ngả người nằm nửa người trên ghế sô pha, mặt mũi đầy vẻ chán chường như thể đời chẳng còn gì vui: “Ý tôi là, nếu tôi giờ quay lại tìm Tần Lộ, bảo cô ấy đổi vé máy bay thành cái gì khác… vé xe cũng được, tàu hỏa cũng được, thì có quá đáng không?”
Hạ Cửu Trọng đi tới ngồi xuống cạnh hắn, đưa tay rút hai tấm vé máy bay trong tay hắn ra xem, thuận miệng hỏi: “Vé máy bay có gì không ổn?”
Diệp Trường Sinh lười biếng liếc hắn một cái, giọng yếu xìu: “Anh quên tôi sợ độ cao à, cưng?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play