Edit Ngọc Trúc
Buổi tối rốt cuộc vẫn không thể ra ngoài.
Thấy trời dần dần tối, Diệp Trường Sinh liền đứng dậy, bật hết tất cả đèn trong phòng lên. Ánh sáng tông ấm và lạnh đan xen nhau, khiến cả căn nhà sáng trưng, vừa rõ ràng lại vừa ấm áp.
Hạ Cửu Trọng nhìn Diệp Trường Sinh, nhướng mày hỏi: “Ngươi bật nhiều đèn như vậy làm gì?”
Diệp Trường Sinh đi đến ngồi cạnh hắn, tiện tay ôm lấy một chiếc gối ôm vào lòng, cười nhìn hắn, giải thích: “Xua đuổi quỷ quái tà ma chứ còn gì nữa. Người ta nói mấy thứ bẩn thỉu đều sợ ánh sáng, tập tục này là từ xã hội phong kiến truyền lại đến giờ.”
Hạ Cửu Trọng nhếch môi, mang theo vài phần giễu cợt hỏi: “Ngươi làm nghề buôn bán với quỷ thần, phút cuối cùng còn tin mấy chuyện này sao?”
Diệp Trường Sinh cười rất vui vẻ: “Đương nhiên rồi! Tôi tích đức giữ mạng mà! Thà tin là có còn hơn không, lỡ như thật sự có tác dụng thì sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play