Edit Ngọc Trúc
Trương Tư Viễn lúc tỉnh dậy khỏi cơn mơ mơ màng màng, mở mắt ra liền nhìn thấy trần nhà trắng toát trên đỉnh đầu. Trong không khí toàn là mùi thuốc sát trùng nồng nặc, gần như không cần suy nghĩ, hắn đã hiểu rõ: chắc chắn Diệp Trường Sinh bọn họ đưa hắn vào bệnh viện.
Hắn đưa tay che mắt, cười khổ. Từ sau khi có được đôi mắt có thể thấy ma quỷ kia, hắn không còn dám một mình đến bệnh viện nữa.
Nơi này mỗi ngày đều có sinh có tử luân phiên diễn ra, hồn ma chết oan chết uổng kiểu nào cũng có, so với những nơi khác thì số lượng nhiều đến mức kinh khủng. Bắt hắn phải ở lại đây, suốt ngày sống trong ranh giới âm dương rùng rợn ấy... hắn thật sự không chịu nổi.
Hắn thở dài, chống tay mép giường định ngồi dậy, nhưng vừa mới cử động, đầu gối trái liền đau nhói, hắn không nhịn được hít một hơi lạnh. Hơi nghiêng người nửa ngồi dậy, vội cúi đầu nhìn chân trái mình đang bó bột treo lơ lửng trên giường bằng băng vải.
Chân bị cố định, muốn ngồi dậy cũng rất cực. Hắn còn đang loay hoay thì bên ngoài vang lên tiếng bước chân, sau đó là tiếng tay vặn chốt cửa, rồi hai người trẻ tuổi không hề hợp với không khí bệnh viện bước vào.
“Ồ, tỉnh rồi à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT