Edit Ngọc Trúc
Trong viện im ắng, yên tĩnh đến mức có phần kỳ quái. Những căn nhà xung quanh đèn vẫn còn sáng, nhưng lại chẳng thấy bóng dáng ai qua lại.
Làn sương đen vẫn tiếp tục tụ lại dày hơn, nó như một loại vật chất ăn mòn nào đó, có thể xuyên qua da người, thẩm thấu vào trong máu, rồi dần dần bào mòn tất cả.
Diệp Trường Sinh liếc mắt ra hiệu với Hạ Cửu Trọng, đối phương lập tức kết một pháp ấn, kế đó giữa không trung chợt nở rộ một đóa hoa vô hình, một lớp màng mỏng gần như trong suốt nhanh chóng khuếch tán ra xung quanh lấy hai người làm trung tâm.
Lớp kết giới trông có vẻ mỏng manh, nhưng lại thành công tách làn sương đen ra ngoài.
Diệp Trường Sinh nhìn Hạ Cửu Trọng, lại nghĩ đến lúc trước mình liều mạng tạo ra một tầng cách trở chẳng khác gì không có, không khỏi lắc đầu thở dài, cuối cùng cũng phải thừa nhận chuyện “đồng nhân bất đồng mệnh” – có vài người sinh ra là để khiến người khác mất hết tự tin.
Hắn vất vả lắm mới có thể hít sâu một hơi trong không gian đã được thanh tẩy, sau đó cẩn thận quan sát một vòng xung quanh, bắt đầu từ góc rặng cây mai, tỉ mỉ kiểm tra từng điểm một.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT