Lụa hồng thắp sáng căn phòng hoa chúc tối tăm.
Tránh khỏi bàn tay hắn trong chớp mắt, Chu Vệ Liên lùi liền mấy bước, gót chân liền vướng phải đá tảng. 
Nàng bất ngờ không kịp đề phòng, cả người ngã ngửa ra sau, cung nữ phía sau vội vàng chạy tới đỡ: "Nương tử!" "Nương tử!" "Nương tử có bị thương không?!"
Chu Vệ Liên đau điếng nhìn lòng bàn tay, mặt đất toàn là cây cỏ vụn, lòng bàn tay nàng bị trầy xước nhẹ, đỏ ửng cả một mảng. Nhưng so với vết thương nhỏ này, nỗi sợ hãi trong lòng còn lớn hơn nhiều.
Dù rằng vừa rồi, Hạ Hầu Úy dường như chỉ muốn nhắc nàng phía sau có đá tảng, nhưng lúc được cung nữ đỡ dậy, Chu Vệ Liên vẫn nghiến răng nhìn hắn kỹ lưỡng. 
Hắn vốn đang nhìn nàng, vậy mà giờ lại ngượng ngùng quay đi, tránh ánh mắt nàng. Cúi mắt xuống, vân vê ống tay áo.
"Nương tử, nương tử có đau không?" Vì có lời dặn của Chu thái hậu, đám cung nữ vô cùng lo lắng cho nàng. Chu Vệ Liên lắc đầu nói không đau, mắt vẫn nhìn chòng chọc vào Hạ Hầu Úy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play