Người của Ôn Nghiên Hàm làm việc rất hiệu quả.
Khương Kiến Nguyệt đến Hoài thị lúc sáu giờ chiều, rồi ngồi lên chiếc xe đã được anh sắp xếp sẵn, rất thuận lợi quay về nhà.
Và gần như vừa đặt chân đến cửa nhà, cuộc gọi từ Ôn Nghiên Hàm đã lập tức gọi tới.
“Nguyệt Nguyệt, hu hu hu, anh nhớ em lắm, nhớ đến mức sắp chết mất rồi, em có nhớ người ta không hả?”
Khương Kiến Nguyệt: “…”
Cô thậm chí còn chẳng buồn truy cứu tại sao hắn lại biết địa chỉ nhà mình. Sau khi ném lại một câu mắng thẳng thừng: “Anh có bệnh à”, cô liền dứt khoát dập máy, không cho hắn thêm cơ hội phát rồ.
Sau đó, cô rất thuần thục kéo số điện thoại ấy vào danh sách chặn, rồi mới kéo hành lý bước vào căn sân nhỏ quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT