Mở mắt ra, đập vào mắt là trần nhà trắng toát.
Lúc đầu, Khương Kiến Nguyệt còn hơi mơ hồ. Nhưng sau khi ngây người vài phút, ký ức từ đêm qua như thủy triều ùa về, cô lập tức nhớ lại chuyện xảy ra tối qua.
Nói không ngoa, từ kiếp trước đến giờ, Khương Kiến Nguyệt chưa từng thấy chuyện nào vô lý đến mức này.
Lúc đó sau khi cô nói xong những lời kia, Ôn Nghiên Hàm liền như phát điên, hắn lập tức cởi áo khoác của mình lót xuống bãi cỏ, sau đó liền trực tiếp…
Ngay tại nơi đó.
Lúc đó cô tát hắn bao nhiêu cái cũng vô dụng, thậm chí còn nghi ngờ liệu có phải mấy cái tát đó giúp tăng tuần hoàn máu, thúc đẩy thuốc phát tác hay không. Bởi vì càng về sau, Ôn Nghiên Hàm càng điên rồ.
Nhất là khi cô nghe thấy hắn thỉnh thoảng đổi giọng nói, lúc thì giọng the thé giả bộ, lúc lại là chất giọng trầm thấp đến mức gần như có tiếng bong bóng khí, miệng thì lẩm bẩm gọi “Nguyệt Nguyệt, Nguyệt Nguyệt…”, cô lập tức rơi vào trạng thái hoài nghi nhân sinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT