Trong căn phòng nhỏ được bày trí ấm áp mà sạch sẽ, Yến Trị Càn ngồi trên chiếc ghế sofa vải bé xíu, trông vừa gò bó vừa hoàn toàn lạc lõng.
“Uống chút nước trước đi, Yến Trị Càn.”
Không ngờ lần gặp lại Yến Trị Càn lại là trong tình cảnh này, Khương Kiến Nguyệt bỗng thấy lòng mình dâng lên chút cảm xúc khó tả.
Cô rót cho hắn một ly nước ấm, sau đó quay vào phòng mình, lấy ra một chiếc khăn mặt sạch, thấm nước rồi đưa cho hắn:
“Khăn sạch đấy, anh xem có cần lau mặt không?”
“Cảm ơn.”
Yến Trị Càn đặt ly nước thủy tinh đã uống quá nửa xuống, sau khi nhận lấy khăn mặt, hắn lại nhẹ giọng nói một câu cảm ơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play