Chỉ là, vẻ mặt hơi ngượng ngập và có phần kỳ quái của thanh niên kia, cô gái hoàn toàn không để ý.
Lúc này, Khương Kiến Nguyệt vẫn còn đắm chìm trong niềm vui vì nửa tháng sau sẽ được đến Lộc thị tham gia hội nghị giao lưu, đâu còn tâm trí mà nhìn xem Lâu Cố Bắc có biểu cảm gì.
Cô cẩn thận trả lại thiệp mời cho Lâu Cố Bắc, giọng nói không giấu được niềm vui:
“Sư huynh, cảm ơn anh đã nói cho em biết. Nhưng lần sau anh không cần phải phiền thế đâu, chỉ cần nhắn tin qua WeChat cho em là được, hoặc chờ lúc em đến phòng thí nghiệm rồi nói cũng được.”
Nghe cô nói vậy, Lâu Cố Bắc như bị đâm trúng điểm yếu nào đó, không suy nghĩ nhiều liền buột miệng:
“Anh tiện đường thôi, chứ em tưởng anh cố tình tới tìm em à? Làm gì có chuyện đó.”
Nếu đổi lại là người khác, lời này nghe sao cũng giống như chối quanh, lý do thì sơ hở đầy rẫy. Nhưng hình tượng của Lâu Cố Bắc trong lòng Khương Kiến Nguyệt vốn dĩ luôn là người nói chuyện không lưu tình, nên cô chẳng nghi ngờ gì, còn tin tưởng hết sức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play