Vốn dĩ, lúc nãy Thẩm Thanh Thanh còn nước mắt giàn giụa, thậm chí cảm thấy tương lai thật mịt mù, trong đầu toàn là mấy câu “Sai không phải là tôi, mà là thế giới này” kiểu emo bi quan tuyệt vọng.
Nhưng lúc này, cô chỉ muốn tìm cái hố nào đó chui xuống cho đỡ nhục.
Tại sao…
Tại sao mẹ nó Lâu Cố Bắc lại ở đây?!!!
Đã thế còn vừa đúng lúc nghe được mấy câu khi nãy của cô!!!
Thẩm Thanh Thanh đang ngồi thì bật dậy như tên bắn, lau cũng không kịp lau hết nước mắt và nước mũi nhòe nhoẹt trên mặt, đã vội lao đi.
“Khương Khương, mình về ký túc trước nha! Đi ị! Bye!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play