Ngay sau đó, Triều Lộ lập tức nhớ tới một vấn đề khác, liền hỏi:

“Nếu thân phận của ta đã thay đổi, vậy 'Triển Hi' trước kia... còn tồn tại trong thế giới này không? Nếu vẫn phải tiếp tục công lược nam chủ để bổ khuyết cốt truyện, ta và ‘nàng' - rốt cuộc ai mới là nữ chính trong truyện?”

Con mèo kia không trả lời câu hỏi đầu tiên, chỉ thản nhiên nói:

“Trong Thoại Bản Tử, nhân vật chính vốn không có tên, truyện cũng chưa được viết tường tận. Cho nên thân phận hiện tại của ngươi chính là nữ chủ.”

Nói cách khác, tác giả của Thoại Bản Tử đến nay còn chưa định xong nữ chính, mà nàng lấy thân thử đạo, sống lại một kiếp để làm mồi nhử?

Triều Lộ còn đang trầm mặc suy nghĩ, mèo trong thức hải đã duỗi người một cái, ung dung “meo” nhẹ một tiếng rồi chuồn mất. Mặc cho nàng gọi thế nào, cũng không thấy trở lại.

Thế nên những chi tiết cụ thể còn lại, nàng cũng chỉ có thể như kiếp trước, chậm rãi từng chút một mà bù đắp.

Kiếp trước, nàng tên Triển Hi, công chúa duy nhất ở đế đô nhân gian - Thanh Đô. Thân phận cao quý, từ nhỏ đã được nuôi dạy nơi thâm cung.

Năm mười bốn tuổi, Triển Hi bị mẫu thân đưa đến sư môn của mình tại Hạc Minh Sơn để tu thân dưỡng tính. Trên đường bất ngờ gặp họa - bị xà yêu bắt đi. Chính là lần đó, trời xui đất khiến, nàng đã cứu được nam chủ.

Chương Minh quận vương, người hiện nay được cho là phụ thân nàng, thật ra đời trước là huynh đệ của phụ hoàng nàng. Từ trước tới nay hắn luôn sống nhàn tản, tránh xa quyền thế, sống ở một tiểu quận cách biệt Thanh Đô, gần như không có liên hệ gì với hoàng thất.

Hắn và Quận vương phi là lưỡng tình tương duyệt, cả đời không nạp thiếp. Quận vương phi chỉ vì hắn mà sinh hạ một nữ nhi, chính là Triều Lộ.

Có điều, tựa hồ cái tên không được may mắn, Triều Lộ khi còn đỏ hỏn đã gặp phải yêu tà làm loạn trong quận, chẳng biết vì sao mà bị thất lạc.

Quận vương phi vì chuyện đó mà sinh bệnh, không lâu sau liền buông tay nhân thế.

Nhiều năm qua, Quận vương chưa từng tục huyền, một lòng tìm kiếm nữ nhi mất tích. Sau khi Triều Lộ được nhận về phủ, hắn liền sủng ái nàng đến cực điểm. Chỉ cần nhìn qua đồ vật xung quanh nàng, liền có thể cảm nhận được nỗi khát khao yêu thương của phụ thân dành cho con gái.

Trong phủ, nàng kết giao với một tiểu cô nương ôn nhu vừa gặp, chính là Lạc Thanh Gia.

Nghe đồn năm đó Quận vương phi thường xuyên thần trí hoảng hốt, tự trách bản thân làm thất lạc con gái. Quận vương đành phải tìm một đứa bé mồ côi về nuôi để an ủi thê tử.

Đứa bé ấy chính là Lạc Thanh Gia.

Quận vương phi mất sớm. Dù Thanh Gia vẫn ở lại trong phủ nhưng chưa từng được Quận vương chính thức thu làm nghĩa nữ. Nàng lớn hơn Triều Lộ một tuổi, nhưng mọi người trong phủ chỉ có thể khó xử gọi nàng một tiếng “Nhị tiểu thư”.

Triều Lộ ban đầu còn thầm nghi hoặc, liệu có phải lại là màn cạnh tranh cũ rích “thiên kim thật giả”, nhưng về sau mới phát hiện Lạc Thanh Gia trời sinh ôn hoà, đối với nàng không chút giả ý. Huống hồ nàng hiện tại chỉ muốn ôm lấy thảm lông mềm mại mà ngủ, chẳng còn sức đâu mà diễn vai kiêu ngạo bướng bỉnh, nội tâm tự ti gì đó nữa.

Về sau, nàng càng nhìn Lạc Thanh Gia càng thấy quen mắt.

Chỉ cách Hạc Minh Sơn một ngày lộ trình, Triều Lộ rốt cuộc cũng nhớ ra, kiếp trước Lạc Thanh Gia cũng từng xuất hiện!

Tuy rằng Thoại Bản Tử chỉ gọi nhân vật bằng những cái tên đơn giản như “Nữ phụ Bính” hay “Nam phụ Đinh”, nhưng từ những chi tiết ít ỏi trước kia, nàng đã suy đoán ra: người có số lần xuất hiện nhiều nhất trong truyện, chính là Lạc Thanh Gia, cũng là sư tỷ tốt nhất của nàng ở Hạc Minh Sơn!


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play