Editor: Moonliz

“Đinh. Mục tiêu đã xuất hiện, hệ thống cảm tình tự động khởi động. Mức độ thiện cảm hiện tại: 0. Vui lòng nâng điểm thiện cảm lên ít nhất một đơn vị trong vòng 10 phút, nếu không nhiệm vụ xem như thất bại.”

“Đinh. Mức độ thiện cảm của mục tiêu tăng 1, hiện tại là 0. Vui lòng nâng điểm thiện cảm lên ít nhất một đơn vị trong vòng 10 phút, nếu không nhiệm vụ xem như thất bại. Bắt đầu đếm ngược, 599, 598, 597…”

Hệ thống báo cáo một cách nghiêm túc.  

Riddle: “…” Hắn thực sự không tìm được từ ngữ nào để diễn tả tâm trạng lúc này, thậm chí còn nghi ngờ liệu hệ thống có đang cố tình làm khó mình không.  

Hệ thống: “Phụt! 565, 564…”

Riddle: “Tại sao lần trước tăng 2 điểm, lần này chỉ có 1 điểm?”  

Hệ thống: “Buổi trưa ngài đã được ăn bánh nhân thịt bò rồi thì buổi tối lại còn muốn ăn nữa à? 532, 531…”  

Riddle không muốn tranh luận với hệ thống về việc liệu bánh nhân thịt bò có đáng để so sánh với tình huống này không, thầm nghĩ trong lòng: “Chẳng lẽ ánh đèn quá tối, không thể hiện hết được ngoại hình và khí chất của mình? Yêu cầu của cô ấy khắt khe quá rồi đấy!”  

Thậm chí hắn có cảm giác muốn biến ra một chiếc gương để soi xem mình trông thế nào ngay lập tức.

Dù thời gian đếm ngược rất gấp, Riddle vẫn kìm nén ý định lao vào tiếp cận một cách bồng bột, gọi Ollivander ra rồi bước vào phòng phía sau cửa hàng. Hắn nghe thấy Ollivander ngạc nhiên hỏi: “Giờ này mà chỉ có một mình cô thôi à?”  

Giọng của Fiona gần như không thể nghe thấy: “Cha tôi đi ngang qua quán rượu Cái Vạc Lủng nên đã quyết định vào uống một ly.” Dù không thể nhận ra qua giọng điệu, nhưng Riddle vẫn có linh cảm rằng đây là một lời nói dối.  

“Ồ, quả là một người cha vô trách nhiệm. Thôi được, cô bé tội nghiệp, hãy đưa tay thuận ra để tôi đo cho.” Riddle bước ra từ phòng trong, nhìn thấy Fiona đứng đó, giơ tay thẳng, để chiếc thước dây in vạch bạc tự do đo đạc trên người cô.  

Chiếc áo choàng đen bên ngoài đã được cởi bỏ, lộ ra chiếc áo sơ mi cổ cao bằng lụa đen và váy dài màu đen bên trong, một bộ trang phục dù mặc đi dự đám tang cũng không quá đáng hoặc có lẽ là để chính cô nằm đó, chờ người khác đọc điếu văn cho.  

Mái tóc dài màu xám bồng bềnh trên vai, đôi môi hơi tái nhợt, biểu cảm bình thản pha chút lười biếng hờ hững, ánh mắt đặt lên chiếc thước dây, không thể nhận ra vui hay buồn.  

Riddle đặt tách trà nóng vừa pha lên kệ bên cạnh cô, cất giọng quan tâm vừa đủ, không quá thân mật: “Không biết cậu có cần không, nhưng nếu cảm thấy lạnh, cậu có thể uống chút gì ấm áp.” Fiona quay đầu nhìn hắn.  

Riddle mỉm cười gật đầu.  

Không ai có thể nhận ra tâm trạng căng thẳng như đi trên dây của hắn lúc này, thực sự là một tình thế sinh tử. Ai biết được liệu ngay sau đó hắn có quay trở lại căn phòng ở trại trẻ mồ côi, nằm trên giường ngắm mạng nhện trên trần nhà nữa hay không.  

“Cảm ơn.” Fiona khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng nói.  

“Đinh. Mức độ thiện cảm của mục tiêu tăng 2, hiện tại là 2.”  

Không tệ, lần cảm ơn này có vẻ chân thành hơn rồi.  

Vừa bước ra một bước nhỏ từ bờ vực sinh tử, Riddle biết điểm dừng, nhanh chóng đi đến chỗ Ollivander đang lục tìm giữa các kệ hàng, xếp chồng những chiếc hộp dài đã chọn lên nhau giúp anh ấy.  

“Được rồi.” Ollivander và Riddle mỗi người ôm một chồng hộp đi đến chỗ Fiona, chiếc thước dây tự động bay về tay Ollivander: “Nào, tiểu thư, hãy thử cây này, gỗ cây alder và sợi lông đuôi kỳ lân. Dài 8 tấc Anh, khó uốn cong, cô hãy thử xem.”  

Trong thời gian bên cạnh Ollivander, Riddle đã học gần hết các thuộc tính của chất liệu đũa phép.  

Gỗ alder phù hợp với những phù thủy thích giúp đỡ người khác, chu đáo và dễ mến, trong khi sợi lông đuôi kỳ lân tạo ra phép thuật ổn định nhất. Có lẽ trong mắt Ollivander, cô gái trước mặt giống như vẻ ngoài của cô, là một đứa trẻ dịu dàng đáng yêu. Nhưng tất nhiên, sự thật không phải vậy.

"Ồ, không hợp rồi, vậy đổi cây khác nhé, gỗ sồi và lông phượng hoàng, dài 7 tấc Anh, khá mềm dẻo, ừm, hoàn toàn không được." Nếu một phù thủy nhỏ phù hợp với đũa phép làm từ gỗ sồi, điều đó có nghĩa họ sở hữu trí tuệ vượt tuổi. Nhưng nó sẽ không chịu nghe lời những kẻ hẹp hòi và cứng đầu.  

"Cây này thì sao? Gỗ dẻ và lông đuôi kỳ lân, dài 9 tấc Anh, ôi, tệ quá." Quan tâm đến công lý ư? Cây đũa này gần như muốn nhảy khỏi tay cô ngay lập tức.  

Riddle thầm nghĩ, nếu Ollivander cứ tiếp tục thử theo hướng này, có lẽ Fiona sẽ vung tay đến gãy mà vẫn không tìm được cây đũa phù hợp.  

Fiona lần lượt thử hơn chục cây đũa, nhưng không cây nào thực sự phù hợp. Kỳ lạ thay, Ollivander lại càng trở nên phấn khích hơn, vừa lẩm bẩm "quý cô khó tính" vừa tiếp tục lục tìm trên các kệ.  

Riddle quan sát thấy cô vẫn đứng yên tại chỗ, không hề biểu hiện tí khó chịu trên gương mặt, vẫn là vẻ ngoan ngoãn và kiên nhẫn. Nhưng nhớ lại lần trước, cô vừa tỏ ra biết ơn vừa giảm mức độ thiện cảm, hắn có đủ lý do để nghi ngờ rằng nếu Ollivander cũng có hệ thống cảm tình, có lẽ anh ấy đã âm cả trăm điểm rồi.  

Xuất phát từ tâm lý trả đũa, Riddle thầm mong cô phải thử cả đêm. Nhưng vì nhiệm vụ, hắn hơi cân nhắc rồi quyết định đưa ra gợi ý: "Thưa ngài Ollivander, có lẽ nên thử gỗ mận gai?"  

Gỗ mận gai là một loại gỗ làm đũa phép rất khác thường, những người sử dụng đũa gỗ mận gai phần lớn là Thần Sáng, Tử Thần Thực Tử hoặc những tù nhân trong Azkaban.  

Ollivander giật mình, nhìn kỹ Fiona một lần nữa rồi lẩm bẩm: "Được rồi, có lẽ tôi thực sự nên đổi hướng..."  

Anh ấy mang đến một chồng đũa làm từ gỗ mận gai, óc chó đen và táo gai, những loại gỗ có tính chất phức tạp hơn. Rõ ràng, những cây đũa này có hiệu ứng tốt hơn đôi chút so với những cây trước đó nhưng vẫn chưa hoàn hảo. Ollivander chìm vào suy tư.  

Lúc này, Fiona cuối cùng cũng rời ánh mắt đang mơ màng của mình và nhìn vào Riddle. Trong một khoảnh khắc, Riddle có cảm giác mình biến thành một con ếch, còn ánh mắt của cô như một lưỡi dao mỏng và sắc bén, lạnh lùng và thành thạo rạch một đường dọc sống lưng hắn, như muốn lột da xẻ thịt, từ ngoài vào trong để khám phá tất cả. Riddle vẫn giữ nụ cười bình thản.  

"Đinh. Mức độ thiện cảm của mục tiêu tăng 5, hiện tại là 7." Nụ cười của Riddle suýt nữa đã không giữ được nữa rồi.  

Việc mức độ thiện cảm tăng đột ngột như vậy đương nhiên là chuyện đáng mừng, nhưng hắn muốn hiểu rõ thiện cảm của Fiona dựa trên tiêu chí nào hơn. Hắn không muốn dựa vào may rủi để đoán tâm trạng của cô mãi. Hắn không thể chịu đựng việc bị cảm xúc người khác chi phối, hắn chỉ muốn trở thành kẻ nắm quyền kiểm soát ở đỉnh cao.  

Fiona nhấp một ngụm trà đã nguội, sau đó ngẩng đầu lên mỉm cười với Riddle: "Cảm ơn vì tách trà, tôi thấy ổn hơn rồi. Cậu là...?"  

"Có thể coi là học trò tạm thời của ngài Ollivander." Riddle ôn hòa đáp: "Tôi phát hiện mình rất hứng thú với đũa phép khi đến mua và anh ấy cũng nghĩ chúng tôi có vài ngôn ngữ chung, nên hào phóng cho tôi học hỏi một thời gian, dù tôi cảm thấy mình chỉ đang chơi đùa là chính."  

Fiona khẽ "Ồ" một tiếng, "Vậy cậu cũng là học sinh mới của năm nay à?"  

"Đúng vậy, tôi là Tom Riddle. Biết đâu chúng ta sẽ được xếp vào cùng một nhà."  

Fiona ngừng lại một lát. Riddle hiểu ý nghĩa của khoảng dừng đó. Cô đang lục tìm trong ký ức xem có họ Riddle nào trong giới phù thủy thuần huyết không, phản ứng đầu tiên của hầu hết những người xuất thân từ gia tộc thuần huyết khi nghe tên lạ đều như vậy.

Rõ ràng, cô cũng không tìm ra kết quả phù hợp.  

Nhưng ngay sau đó, thay vì lịch sự bỏ qua chủ đề hoặc thẳng thừng hỏi liệu cha mẹ hắn có phải là phù thủy không, cô lại hỏi: "Tôi có thể biết tên đệm của cậu không?"  

Nếu hắn nói không, liệu mức độ thiện cảm sẽ giảm hay tăng đây?  

Riddle cân nhắc một hồi, cuối cùng vẫn không muốn liều lĩnh thử thách khi chưa hiểu rõ tính cách cô, nên tỏ vẻ ngạc nhiên: "Tất nhiên, là Marvolo. Tên đầy đủ của tôi là Tom Marvolo Riddle."  

Fiona lại dừng một nhịp.  

Rồi Riddle thấy cô từ từ nở một nụ cười khó hiểu, khuôn mặt vốn tái nhợt thiếu sức sống bỗng như được tiếp thêm chút sinh khí, ánh mắt lười biếng lúc nãy giờ chuyển thành sự hứng thú đầy ẩn ý, như một con mèo vừa chộp được chuột.  

"Marvolo —" cô chậm rãi nói: "Marvolo Gaunt?"  

Riddle không kịp che giấu ánh mắt sắc bén thoáng hiện lên.  

"Đinh. Mức độ thiện cảm của mục tiêu tăng 2, hiện tại là 9."  

"Quý cô khó tính, mau đến thử cây đũa này đi." Ollivander bước ra, người đầy bụi, trên tay là một chiếc hộp có vẻ đã cũ kỹ. "Đây là đũa do cha tôi chế tác, ông ấy thích dùng lõi từ những sinh vật kỳ lạ, nhưng từ khi tôi tiếp quản cửa hàng đến giờ vẫn chưa tìm được chủ nhân phù hợp. Biết đâu, dù khả năng rất nhỏ nhưng biết đâu chính là cô?"  

Fiona mỉm cười, không nhìn Riddle nữa, rút cây đũa màu đen huyền từ hộp ra, thân đũa khắc họa tiết như những khúc xương gầy guộc và khẽ vung lên.  

Một làn sương đen như mực phun ra từ đầu đũa, hóa thành màn sương hoặc áo choàng đen bao phủ kín mít lấy Fiona. Trong tầm nhìn giờ chỉ còn một bóng đen âm u tỏa ra hơi lạnh ẩm ướt và vẻ đe dọa bất tường. Riddle suýt tưởng cô vừa triệu hồi một con Lethifold.  

Ollivander nhìn mê mẩn, vỗ tay: "Đúng là nó rồi! Gỗ đàn hắc, lông đuôi Vong mã, sự kết hợp kỳ diệu! Dài mười ba tấc rưỡi Anh, cực kỳ cứng, không thể tưởng tượng một cô bé như cô lại hợp với nó..."  

Gỗ đàn hắc, Riddle nhớ Ollivander từng nói loại gỗ này cực kỳ phù hợp để thi triển các phép thuật tấn công và biến hình, thường chọn những chủ nhân không thích tuân theo quy tắc, có cá tính mạnh hoặc thích đứng ngoài lề.  

Lông đuôi Vong mã còn đặc biệt hơn, rất khó kết hợp với gỗ để chế tác đũa phép. Nhưng Riddle tình cờ biết một cây đũa khác cũng dùng lõi này — Cây đũa phép Cổ {1}.

{1} Maybe là cây đũa phép cổ Elder Wand, có lõi là lông đuôi Vong mã. Được chế tác bởi: Tử thần (theo truyền thuyết), hoặc Antioch Peverell (theo thực tế trong truyện)

Bóng đen nhanh chóng tan biến. Fiona nhìn cây đũa trong tay dưới ánh đèn vàng mờ, không lộ chút vui mừng hay phấn khích nào, thản nhiên đặt nó lại vào hộp.  

Cô không nhìn Riddle nữa: "Ngài Ollivander, thanh toán đi ạ."  

"7 Galleon, dù giá trị thực của nó lớn hơn thế, nhưng tất cả đũa phép đều có chung một mức giá."  

Fiona trả tiền xong, khoác lại áo choàng và cầm hộp đũa định rời đi. Riddle nhanh trí bước theo hai bước: "Đêm khuya rồi, để tôi đưa cậu đến chỗ cha cậu nhé."  

Ollivander tỏ vẻ hài hước, nháy mắt với cậu bé mà anh ấy khá ưng ý, phụ họa: "Đúng vậy, một tiểu thư mảnh mai như cô không nên đi đêm một mình."  

Fiona quay lại, mũ trùm che nửa khuôn mặt, chỉ thấy khóe miệng nhạt màu cong lên: "Vinh hạnh của tôi rồi thưa ngài Riddle."  

"Đinh. Mức độ thiện cảm của mục tiêu tăng 1, hiện tại là 10."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play