“Không…” Lời từ chối vừa thốt ra nửa chừng, hai chữ “tiện” còn chưa kịp nói, đã bị nuốt lại.
Thích Việt khoanh tay, cúi mắt nhìn cô gái đang đầy hi vọng trước mặt, bỗng đổi ý: “Tôi biết rồi, cảm ơn nhắc nhở.”
Thời gian phụ đạo văn là vào thứ 7, mà thường ngày thứ 7 cậu hắn mất ý thức, nghĩa là "hắn ta" sẽ đi làm chuyện khác. Lần này đúng dịp để hắn giành lại thời gian quý giá.
Thích Việt tuổi còn trẻ đã bắt đầu đấu trí với chính mình để tận dụng thời gian, im lặng suy nghĩ, nhưng trong mắt người ngoài, hắn chỉ đang cúi đầu thờ ơ nhìn cô gái trước mặt.
Cô gái thấy hắn đồng ý, mắt tròn xoe mở to, vội đưa tay che miệng, giọng nhỏ như muỗi: “Em… em… Vâng, cảm ơn anh Thích. Em sẽ báo với cô giáo.”
Nói xong, cô ấy cúi gằm mặt, bước vội như chạy, hai má đỏ bừng.
Một nam sinh bên cạnh chứng kiến cảnh ấy, liền hỏi: “Thích Việt, người này không phải em họ cậu sao? Thích Tình mà, sao nói chuyện với cậu cứ như người lạ thế?”
Thích Việt lạnh lùng: “Tôi không quen cô ta.”
“Hả???” Ba đứa bạn đồng loạt tròn mắt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT