“Đây là thành phố lớn đấy, kiếm tiền đâu có giống mấy nơi nhỏ quê chúng ta. Mày ở đây cũng hai năm rồi, chắc chắn có khối cách kiếm tiền!”
Một số người một khi đã vô lại thì đúng là không tài nào đối phó nổi.
“Được, tôi sẽ tìm cách xoay tiền.” Bàn tay buông thõng bên người của Đường Hoan siết chặt thành nắm đấm. “Hỉ Bảo đang đi học, ít nhất hai người cũng phải để con bé đến lớp đúng giờ chứ! Nhỡ đâu lỡ dở việc học thì sao?”
“Mày đưa tao hai vạn tệ trước đã, có tiền rồi thì tao với ba mày về quê. Sau này mỗi tháng nhớ gửi tiền đúng hạn.”
Thẩm Phương thậm chí không cho Đường Hoan vào phòng trọ, cô còn chẳng biết Hỉ Bảo mấy hôm nay sống ra sao.
Cô không phải chưa báo cảnh sát, nhưng khi cảnh sát đến trường tìm hiểu tình hình thì ánh mắt bọn họ nhìn cô lập tức trở nên kỳ quái. Huống hồ, việc này cũng không thuộc phạm vi quản lý của họ.
Lần đầu tiên Đường Hoan cảm nhận được cảm giác: kêu trời trời chẳng thấu, gọi đất đất chẳng hay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT