Nhờ vậy mà Văn Thanh mới miễn cưỡng có cái để mặc, dù nhìn vào chẳng khác gì ăn mày. Quần áo mà Văn Diệu truyền lại thì tuy cũng vá víu tùm lum nhưng còn đỡ hơn mặc rách tả tơi. Thế mà đến giờ, Văn Thanh vẫn chưa kiếm ra nổi một đôi giày tử tế. Hôm qua khi ra ngoài, cô mang đôi giày vải được xem là tốt nhất trong số những thứ mình có, đến mức ngón chân còn muốn thò ra ngoài, đúng kiểu giày rách trong phim mà cô từng xem, đế giày mòn đến xuyên cả lòng bàn chân.
Cuối cùng, cô đành phải vào khô
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.